Độc Tôn Tam Giới

Chương 1680 : Lục cung truyền thừa

Ngày đăng: 07:19 19/04/20


Các loại tiếng thấp giọng nghị luận, tiếng thán phục, tràn ngập hâm mộ, tràn ngập khiếp sợ, thậm chí là mang theo sự ghen tị.



Tâm tình của Khổng Tước đại đế thoáng cái rộng mở, lông mày cũng giãn ra, trong lòng phảng phất giống như có một cái gông xiềng đột nhiên được mở ra, làm cho hắn cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.



- Tốt, tiểu tử này quả thực không để cho bổn đế thất vọng a.



Khổng Tước đại đế vui sướng từ đáy lòng, tuệ nhãn của hắn như đuốc, sớm nhìn trúng Giang Trần. Hiện tại tất cả cố gắng của hắn, rốt cuộc cũng đạt được hồi báo.



Sau khi chinh phục tấm Lưu Ly bia thứ chín, Giang Trần sẽ xông vào nơi quan trọng nhất trong Lưu Ly vương tháp.



Như vậy, bức màn muôn đời của Lưu Ly vương tháp có lẽ sẽ được vạch trần.



Một khắc khi Giang Trần đột phá tấm Lưu Ly bia thứ chín, tin tức thông qua các con đường cũng điên cuồng truyền khắp mỗi ngõ ngách trong Lưu Ly vương thành.



Cả Lưu Ly vương thành trong nháy mắt sôi trào.



Mọi người nhao nhao từ trong nhà mình đi ra, đi về đường cái, bắt đầu chúc mừng, bắt đầu hoan hô.



Đây tuyệt đối là thời khắc kích động nhân tâm.



Khác với việc Giang Trần cường thế đột phá, những thiên tài khác, tuy rằng thi nhau từ bí cảnh khác trở lại bí cảnh truyền thừa, bọn họ thậm chí còn muốn thừa dịp thời gian còn không nhiều lắm khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ bảy một chút.



Kể cả Chu Diễn, kể cả Thủy Như Thiên, kể cả đám người Diệp Phiêu Linh cuối cùng đều thất bại.



Tuy rằng bọn họ là tồn tại bài danh top năm trong Thiếu chủ bảng lần này, thế nhưng thiên phú của bọn họ có hạn, không thể vượt qua được.



Tuy rằng thiên phú bọn họ xuất chúng, thế nhưng cũng không còn vượt qua được Khổng Tước đại đế năm đó.
Sau một khắc, Giang Trần mở mắt ra, lại phát hiện ra mình bị đưa tới một mảnh hư không sáng chói.



Chính xác ra hoàn cảnh hiện tại là một tinh không vô tận, ngân hà sáng chói, giống như một chiếc đai lưng bằng ngọc, sáng chói vô cùng.



- Đây là lục cung truyền thừa sao?



Trong đầu Giang Trần hiện lên câu hỏi này, nhìn qua cảnh tượng chung quanh.



Đập vào mắt hắn hiện tại là tinh không vô tận, trừ cảnh tượng này ra, chung quanh đều là những kiến trúc hùng vĩ và cổ xưa.



Nói nó có phong cách cổ xưa là bởi vì tất cả kiến trúc ở nơi này đều có cảm giác tang thương, cổ xưa, đều làm toát lên nội tình nồng đậm.



Mỗi một khối bậc đá ở nơi này đều có lịch sử không dưới vạn năm.



Mỗi một tấc đất ở nơi này có lẽ đều lưu lại dấu chân của vô số tiên hiền thượng cổ.



Giang Trần đứng trên mặt đất trống trải, nhìn qua một mảnh kiến trúc cổ kính chung quanh, hắn giật mình, giống như đột nhiên trở lại thời kỳ thượng cổ vậy.



Ngẩng đầu là một mảnh ngân hà sáng chói.



- Người trẻ tuổi, hoan nghênh ngươi đi vào lục cung truyền thừa. Đúng vậy, thứ ngươi nhìn thấy hiện tại chính là lục cung truyền thừa của Lưu Ly vương tháp.



- Không cần phải kinh ngạc, kiến tạo Lưu Ly vương tháp, thông thiên triệt địa, quỷ thần khó phá. Cũng là bởi vì trong Lưu Ly vương tháp này có vô số trận pháp. Mà tất cả những thứ ngươi nhìn thấy bây giờ đều là một loại thời không giao thoa, trận pháp huyền ảo khiến cho thời không giao thoa. Người khác tiến vào đây, có lẽ nhìn thấy đồ vật không giống nhau.



Lời này cũng không phải có thể nghe một lần là hiểu rõ.