Độc Tôn Tam Giới

Chương 1685 : Thiên Côn lưu quang độn (1)

Ngày đăng: 07:19 19/04/20


Quan trọng nhất chính là, cho dù là người có tầm mắt cấp bậc này như Khổng Tước đại đế cũng không có bao nhiêu.



Nhìn cục diện, địa vị của Khổng Tước đại đế ở Lưu Ly vương thành có thể nhìn ra, cương vực nhân loại hiện tại không có mấy người có thể có hào tình và nhìn xa trông rộng như Khổng Tước đại đế.



Cũng không biết có mấy người mạch suy nghĩ lại đặt lên trên vận mệnh của nhân loại.



Thời gian an nhàn mười mấy vạn năm, đã làm cho cương vực nhân loại thích ứng loại an nhàn này, thích ứng loại sinh hoạt tự lừa người dối mình này.



Bọn họ biết có Ma tộc, nhưng mà bọn họ cũng không muốn trực diện đối mặt với những thứ này. Trong lòng bọn họ đều cảm thấy may mắn, đều cảm thấy Ma tộc đã bị đánh bại ở thời đại thượng cổ, bị phong ấn, vậy không có khả năng nào nhấc lên gợn sóng.



Cho dù một ngày kia Ma tộc ngóc đầu trở lại, ai cũng không cảm thấy vận khí mình sẽ kém như vậy, bộc phát trong cuộc đời mình.



Cho nên, cường giả lo xa, nhìn ra trông rộng như Khổng Tước đại đế, kỳ thực cũng không có mấy.



Đây cũng là vấn đề lớn nhất của cương vực nhân loại hiện tại.



Đương nhiên đứng ở góc độ Giang Trần, hắn tiến vào Man Hoang, phát hiện ra động tĩnh của Ma tộc, cho nên nhận thức của hắn so với đại đa số người đã khắc sâu hơn một ít.



Nghĩ tới đây Giang Trần nhịn không được nói:



- Tiền bối, trước đây không lâu ta từng đi qua Man Hoang, địa phương phong ấn Ma tộc một lần, tiến vào địa phương phong ấn.



- Cái gì?




Điểm này Giang Trần cũng không phủ nhận.



Hiện tại cương vực nhân loại, từ bát vực tới hạ vực, trung vực, bầu không khí đều cực kỳ không tốt, nội chiến cực kỳ mãnh liệt, không đoàn kết.



Nếu như quả thực có tai kiếp Ma tộc xuất hiện, tuyệt đối có thể nhẹ nhõm xé tan cương vực nhân loại.



Nhưng mà sự thực là như vậy, cũng chỉ có thể dựa vào lực lượng của một người, dù ai cũng không có cách nào ngăn cản được đại thế như vậy. Nói không chừng, loại thế cục này quả thực đúng là không phá thì không xây được.



Đã suy yếu tới tình trạng thế này, nói không chừng một hồi tai kiếp, lại có thể khiến cho nhân tộc tỉnh táo hơn một chút.



- Tiểu tử, ngươi nói Khổng Tước đại đế, có chút ý tứ. Nhưng mà chỉ dựa vào một Khổng Tước đại đế, nhất định còn xa không đủ. Bây giờ ngươi có thể tiến vào Lưu Ly vương tháp kỳ thực cũng thuận theo thiên mệnh mà sinh, mang theo đại khí vận mà tới. Cho nên lão phu rất hy vọng ngươi có thể chinh phục được Lục cung truyền thừa, trở thành tân chủ nhân của Lưu Ly vương tháp. Lão hỗn đản kia tuy rằng đáng giận, thế nhưng trước mặt Ma tộc hắn lại trải phái rõ ràng. Hắn kiến tạo Lưu Ly vương tháp này là muốn lưu ljai truyền thừa. Bởi vì hắn biết rõ, trận chiến với Ma tộc, hắn là một trong những người đứng đầu nhân tộc, tùy thời cũng có thể bị hi sinh. Hơn nữa hắn cũng có giác ngộ của một con tốt bị hi sinh. Điểm này khiến cho tuy rằng lão phu chán ghét hắn, thế nhưng lại khong thống hận hắn được.



Thiên Côn thượng nhân khẽ thở dài, nói:



- Hiện tại xem ra, có lẽ lúc trước hắn giam cầm chúng ta chưa chắc đã là sai. Đối với chúng ta mà nói có lẽ không công bằng, nhưng mà từ tình huống lâu dài xem ra, lựa chọn này của hắn không có vấn đề gì. Truyền thừa thượng cổ nếu như rơi vào tay những kẻ nhu nhược kia, thì có thể làm được gì cơ chứ?



Tuy rằng Giang Trần còn không biết người kiến tạo Lưu Ly vương tháp là ai, thế nhưng không thể nghi ngờ người này chính là một vị cường giả vĩ đại.



Nếu không hắn giam cầm Thiên Côn thượng nhân mười mấy vạn năm, tuy rằng Thiên Côn thượng nhân chửi bới hắn, thế nhưng lại không hận hắn, đây tuyệt đối là một người có nhân cách, mị lực vĩ đại mới có thể khiến cho Thiên Côn thượng nhân như vậy.



- Được rồi, nói nhiều như vậy, thứ tiểu tử ngươi có thể hiểu có lẽ cũng đã biết. Kế tiếp ngươi định bắt đầu khiêu chiến Thiên Côn cung hay là đi ra ngoài chuẩn bị một chút?