Độc Tôn Tam Giới

Chương 1706 : Cách cục bảy đại đế (2)

Ngày đăng: 07:19 19/04/20


Phải biết rằng phụ thân Thiên Đế kiếp trước vì kéo dài tuổi thọ cho một phàn nhân như hắn, vậy mà không tiếc khiêu chiến pháp tắc luân hồi Chư Thiên, không tiếc tự hủy số mệnh Chư Thiên, thử nghịch chuyển quang âm, luyện chế ra Nhật Nguyệt thần đan, làm cho hắn dùng thân thể phàm nhân sống trăm vạn năm,



So với Nhật Nguyệt thần đan này, Tùng Hạc đan này cũng tốt, Vạn Thọ đan cũng tốt, nhiều lắm chỉ được coi là một chút tiểu xảo mà thôi.



Hoàn toàn không cùng một cấp độ, ngay cả tư cách ném vào một chỗ cũng không có. Không biết kém bao nhiêu bậc thang.



Nhật Nguyệt thần đan này ngay cả thân thể phàm tục cũng có thể sống trăm vạn năm.



Mà Vạn Thọ đan và Tùng Hạc đan bất quá chỉ khiến cho cơ năng của thân thể võ giả ngịch chuyển trong thời gian ngắn ngủi mà thôi.



Kỳ thực Vạn Thọ đan cũng tốt, Tùng Hạc đan cũng tốt, bản thân chúng cũng không phải có lực lượng nghịch chuyển quang âm. Chỉ là hai loại đan dược này kích phát tiềm năng thân thể, đem tiềm năng sinh mệnh ở chỗ sâu trong thân thể võ giả kích phát ra. Sau đó thông qua đan dược cải tạo, làm cho cơ năng tính mạng phát triển giống như ngịch chuyển quang âm vậy.



Trên thực tế đây chỉ là kích phát ra tiềm năng tính mạng mà thôi.



- Bàn Long phiệt chủ tránh thoát được một kiếp, đạt được thọ nguyên một ngàn năm, như vậy chuyện hắn trùng kích Đế cảnh đã là chuyện ván đã đóng thuyền. Như thế xem ra đại đế thứ tám của Lưu Ly vương thành sẽ vì ngươi mà sớm xuất hiện a.



Khổng Tước đại đế cũng thở dài nói.



- Bàn Long nhất tộc vốn bản thân đã cường đại. Tiểu tử chỉ giúp một việc nho nhỏ mà thôi.



- Đây không phải là việc nhỏ, ngươi không cần khiêm tốn quá độ. Vốn dương thọ của Bàn Long phiệt chủ đã sớm hết, có thể sóng sót, lại nhận được một ngàn năm dương thọ trùng kích Đế cảnh, cơ hồ không có khả năng thất bại. Có thể nói một khỏa đan dược của ngươi cải biến vận mệnh của một gia tộc. Thậm chí cải biến cả thế cục của Lưu Ly vương thành. Có lẽ chuyện này đối với bản thân ngươi mà nói cũng là một lần đầu tư lý tưởng.



Khổng Tước đại đế cười nói tiếp:
Quả thực Khổng Tước đại đế vô cùng lo lắng, truyền ngôi cho Tu La đại đế, để cho hắn ta khống chế Lưu Ly vương thành, hiển nhiên là chuyện mà Khổng Tước đại đế không nguyện ý.



Bằng không mà nói, hắn cũng không lập Giang Trần là thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn.



Nếu như không truyền vị, dùng dã tâm của Tu La đại đế, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Nói không chừng Lưu Ly vương thành này sớm muộn cũng có một trận chiến.



Nếu như hắn ở Lưu Ly vương thành, Tu La đại đế tuyệt đối sẽ không dám gây ra sóng gió gì, điểm này Khổng Tước đại đế rất tự tin.



Nhưng mà một ngày nào đó hắn rời đi.



Đến lúc đó Khổng Tước thánh sơn và nhất mạch của Tu La đại đế nói không chừng sẽ xung đột với nhau.



Kết quả cơ hồ có thể suy đoán được, nhất định là lưỡng bại câu thương. Từ đó khiến cho nguyên khí của cả Lưu Ly vương thành cũng tổn hao rất nhiều.



Nếu như vừa gặp tới lúc ma kiếp bộc phát mà nói, vậy thì Lưu Ly vương thành sẽ càng trở nên lộn xộn.



- Trận chiến này không đánh thì tốt hơn.



Khổng Tước đại đế nghĩ thật lâu rồi mới nói:



- Những năm này Tu La đại đế cũng tạo một ít thế. Bổn đế không có phản đối, chỉ muốn cho hắn biểu hiện thêm phách lực của hắn, để cho mọi người nhìn thấy hắn có khát vọng này. Chỉ tiếc hắn không có dũng khí làm như vậy. Nếu như ngay cả dũng khí bạo lộ dã tâm trước mặt bổn đế cũng không có. Làm sao có thể trông cậy hắn nâng đỡ Lưu Ly vương thành.