Độc Tôn Tam Giới
Chương 1785 : Thiên Oánh thảo
Ngày đăng: 07:21 19/04/20
́nh thảo.
Giang Trần và ba đại tiền bối ngồi cùng một chỗ. Tuy rằng sau lưng cũng có một ít tranh luận. Thế nhưng ai cũng không dám ở trước mặt nghị luận cái gì. Nhìn ba đại tiền bối đều coi trọng người trẻ tuổi kia như vậy, người bên cạnh quả thực khó mà nói được cái gì.
Thực tế rất nhiều người còn nghe nói, Vô Song đại đế rất thưởng thức người trẻ tuổi kia, vì người trẻ tuổi kia, thậm chí còn không tiếc đắc tội với một ít thế lực trong Đan Hỏa thành.
Hiện tại có rất nhiều tin tức nho nhỏ về g t, đều nói là rất nhiều thế lực quyền quý trong Đan Hỏa thành, thậm chí là thế lực đại đế muốn lôi kéo người trẻ tuổi bỗng nhiên xuất hiện này. Nhưng đều bị người trẻ tuổi kia cự tuyệt.
Thậm chí một ít thế lực còn muốn vừa đấm vừa xoa, dùng một ít thủ đoạn không dễ nhận ra, kết quả VÔ Song đại đế không chút khách khí, trực tiếp ra mặt dọn dẹp.
Những tin tức này mặc dù chỉ là tin đồn vụng trộm, thế nhưng những tin đồn này tuyện đối không có khả năng không có một chút căn cứ nào. Bởi vì có câu nói gọi là không có lửa làm sao có khói.
Những tin đồn truyền ra ngoài này nhất định là có đạo lý riêng của nó.
Tuy rằng không biết Vô Song đại đế tại sao phải coi trọng người trẻ tuổi kia như vậy, nhưng từ tình huống cười cười nói nói của Vô Song đại đế với người trẻ tuổi kia xem ra, những tin đồn kia nhất định có căn cứ của nó.
- Thiệu huynh đệ, nhân khí của ngươi hiện tại so với lão Vương ta còn cao hơn a.
VƯơng Học Thông đại sư cười hắc hắc, trêu Giang Trần.
Thanh Phượng Đan Vương cũng vô cùng đồng cảm nói:
- Lão phu cũng thấy thế, giống như những thế lực của Đan Hỏa thành này đều hận không thể chạy tới cướp ngươi đi. Lão phu nhìn vào cũng cảm thấy có chút đỏ mắc a.
Thanh Phượng Đan Vương tuy rằng khi nói có khoa trương một chút, thế nhưng quả thực cũng có đạo lý của nó.
Giang Trần cười khổ:
- Có lẽ thứ bọn họ coi trọng là khoản tài phú mà ta kiếm được từ Thưởng Kim lôi đài a.
Vương Học Thông đại sư thấp giọng tán thán một câu.
Thanh Phượng Đan Vương không có chút biểu hiện nào trên mặt, hiển nhiên cũng không quá ưa thích nữ nhân gọi là Mạn phu nhân này.
Vô Song đại đế lạnh nhạt cười, quay sang hỏi Giang Trần:
- Tiểu gia hỏa, lần này ngươi tham dự đấu giá hội này liệu có phải có đồ vật đặc biệt yêu thích muốn cạnh tranh hay không?
Giang Trần cũng không phủ nhận, gật gật đầu nói:
- Đúng vậy.
Vô Song đại đế thấy Giang Trần thản nhiên thừa nhận như vậy, hắn cười cười, bỗng nhiên vươn tay vỗ bả vai Giang Trần:
- Nếu như cần lão phu ra mặt, cứ mở miệng.
Giang Trần cũng không sĩ diện, chỉ gật đầu.
Thanh âm của Mạn phu nhân lần nữa vang vọng:
- Vật đấu giá đầu tiên hôm nay chính là một gốc linh dược Thiên cấp. Gốc linh dược Thiên cấp này chính là nguyên liệu chủ yếu luyện chế Thánh Tiếu đan, Thiên Oánh thảo.
Thiên Oánh thảo?
Mọi người nghe vậy quả thực đều khẽ giật mình. Đây mới là kiện đồ vật đấu giá đầu tiên đã trân quý tới bực này? Một gốc linh dược Thiên cấp cũng không phải là đồ vật bình thường.
Cho dù là linh dược Thiên cấp bình thường thì ít nhất cũng phải có cái giá khởi điểm là mấy ngàn vạn Thánh linh thạch. Đây còn chưa tính cái giá sau khi điên cuồng cạnh tranh.