Độc Tôn Tam Giới
Chương 1800 : Huynh đệ (2)
Ngày đăng: 07:21 19/04/20
̣. (2)
- Trần ca, đệ muốn đi với huynh.
Mộc Cao Kỳ chủ động xin đi cùng.
- Cao Kỳ, chuyện lần này không phải chuyện đùa. Một người là nhiều rồi, nhiều thêm một người nữa càng không tiện.
Giang Trần cũng có chút chần c hờ. Không mang theo Mộc Cao Kỳ là chuyện tốt, thế nhưng hắn lại lo lắng trên đường trở về Lưu Ly vương thành bọn họ gặp chuyện bất trắc.
Dù sao đoạn đường này thực sự quá xa. Tuy rằng bọn họ đều là cường giả Thánh Cảnh, nhưng mà tu vi Thánh Cảnh ở bát vực quả thực chưa nói lên được điều gì.
- Ta có thu một môn đồ, hắn gọi là Lâm Yến Vũ, là một đệ tử gia tộc đã từng bị diệt ở Đan Hỏa thành. Đến lúc đó ta sẽ bảo hắn sắp xếp một chút. Cũng may tin tức Trích Tinh bang đạt được các ngươi Bất Diệt Thiên Đô và Xích Đỉnh trung vực không biết. Cho nên các ngươi chỉ cần thay đổi y phục một chút, cơ bản sẽ không xuất hiện chuyện gì quá lớn.
Bỗng nhiên Vô Song đại đế lên tiếng cười nói:
- Hảo tiểu tử, khó có được người trọng tình trọng nghĩa như ngươi. Bỏ đi, lúc này lão phu cũng không thể khoanh tay đứng nhìn. Vị tiểu huynh đệ Cao Kỳ này, Tiên Thiên Mộc linh chi thể, lão phu cũng vô cùng thưởng thức. Như vậy đi, lão phu có vài bằng hữu. Đợi ta tìm hai bằng hữu hộ tống các ngươi một đoạn đường.
Vô Song đại đế quảng giao, với tư cách là tán tu, mặc dù không có thế lực của mình, thế nhưng có rất nhiều bằng hữu sinh tử chi giao. Người có thể kết giao với Vô Song đại đế, chắc chắn sẽ không quá yếu.
- Mạch lão ca....
- Được rồi, cứ quyết định nhưu vậy đi. Ngươi vì lão ca ta làm nhiều việc như vậy. Ta làm chút chuyện như vậy cũng không coi là gì. Nếu như ngươi cự tuyệt thì chính là khách khí với lão ca ta.
Vô Song đại đế nói.
Giang Trần cười hắc hắc:
- Vậy tiểu đệ thay bọn họ cảm tạ lão ca. Vân Niết trưởng lão, Coa Kỳ, Mạch lão ca đã trượng nghĩa như vậy, chúng ta mặt dày hưởng thụ đãi ngộ cường giả hộ tống một chút a. Đến lúc đó ta sẽ bảo Lâm Yến Vũ cùng trở về với các ngươi. Đến Lưu Ly vương thành tự nhiên hắn sẽ sắp xếp cho hai người.
Huynh đệ Canh gia lúc này mới chợt hiểu ra, Canh lão đại cười ha hả nói:
- Tốt, tốt. Đều là huynh đệ, đều là huynh đệ a. Không ngờ được huynh đệ Canh gia chúng ta có thể xưng huynh gọi đệ với thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn. Rất tốt, Chân lão đệ, ngươi rất hợp khẩu vị chúng ta.
Vô Song đại đế nghiêm túc nói:
- Nhị vị hiền đệ, chúng ta đều là sinh tử chi giao. Ta cũng không gạt hai người, Chân huynh đệ này còn có một thân phận khác.
- Cái gì?
Huynh đệ Canh gia sững sờ.
- Các ngươi còn nhớ rõ hoạt động của Bất Diệt Thiên Đô và Xích Đỉnh trung vực hay không?
- Nhớ rõ a. Bất Diệt Thiên Đô ngày càng không có tiền đồ, không ngờ lại ra tay với một hạ vực. Huynh đệ chúng ta đều khinh thường bọn chúng.
Huynh đệ Canh gia lắc đầu liên tục, trong giọng nói mang theo vài phần xem thường.
- Mạch đại ca, ta nhớ huynh cũng không có một chút cảm tình nào với Bất Diệt Thiên Đô nha.
- Những chuyện trước kia không đề cập tới. Ta muốn nói cho hai ngươi biết Chân huynh đệ chính là Giang Trần của Đan Kiền Cung trong Vạn Tượng Cương Vực. Là người mà Bất Diệt Thiên Đô treo thưởng đuổi giết. Nếu như chúng ta là huynh đệ, ta cũng không thể nào dối gạt hai ngươi. Nhưng mà chuyện này phải giữ bí mật cho tốt.
Huynh đệ Canh gia nghe vậy, vẻ mặt chấn động, kinh hãi nhìn qua Giang Trần.
- Chân huynh đệ, ngươi là người bị Bất Diệt Thiên Đô kia đuổi giết, làm cho Bất Diệt Thiên Đô không ngừng mất mặt sao? Ha ha. Tốt. Quá tốt. Nghe nói ngươi muốn chạy về phía Lưu Ly vương thành, không thể tưởng tượng được quả nhiên ngươi đi tới đó. Lại còn lăn lộn vô cùng tốt, đây quả thực là truyền thuyết a.
Canh lão đại cũng cười ha hả nói.