Độc Tôn Tam Giới

Chương 1870 : Đại Đế chỗ dựa

Ngày đăng: 07:22 19/04/20


Tựa hồ không có nhân vật như thế a?



Lúc này, không biết người nào thông minh, đầu óc bỗng nhiên khẽ động, nhớ tới một người, sắc mặt lập tức đại biến, bước nhanh tới, nói với Tôn Nguyên mấy câu.



Tôn Nguyên nghe vậy, sắc mặt cũng đại biến, ánh mắt nhìn Vô Song Đại Đế, cũng thoáng cái trở nên cực kỳ phức tạp. Hiển nhiên, giờ phút này hắn cũng làm rõ ràng vị trước mắt là ai rồi.



Mạch Vô Song, Vô Song Đại Đế.



Một trong mấy nhân vật khiêng đỉnh của Tán tu giới.



Trong lúc nhất thời, Tôn Nguyên cảm thấy cực kỳ xấu hổ, tiến cũng không được, thối cũng không xong. Nói vài lời ngoan thoại? Cái này nếu ngoan thoại thả ra, thu không trở lại thì phiền toái.



Vạn nhất chọc giận vị Tà Thần của tán tu giới này, bị người một cái tát chụp chết, cũng không phải là không có khả năng. Đừng nhìn hắn báo thân thế rất dọa người.



Kỳ thật hắn ở gia tộc, cũng chỉ là bình thường. Có lẽ hắn chết, người gia tộc sẽ cảm thấy đáng tiếc, nhưng mà không nhất định sẽ thật sự dùng lực toàn tộc báo thù cho hắn.



Dù sao, hắn ở Tôn gia, cũng không quá đáng là một nhân tài dự trữ mà thôi. Cùng những nhân tài cao cấp nhất kia, vẫn có chênh lệch nhất định.



Muốn Tôn gia bởi vì chuyện của hắn, đi đối kháng một cường giả Đại Đế, điều này hiển nhiên không quá sự thật.



Thế nhưng mà, cứ như vậy xám xịt rời đi? Vậy hôm nay cái thể diện này muốn để vào đâu? Sau khi trở về, hắn như thế nào hỗn ở Lãnh Nguyệt Hình đường?



Bị Cố Tâm Đường chiếm thượng phong, bị Cố Tâm Đường mời người đánh mặt, về sau còn thế nào cùng Cố Tâm Đường cướp đoạt A Lê?



Trong lúc nhất thời, Tôn Nguyên cũng lâm vào trong mâu thuẫn.



Nhưng Vô Song Đại Đế lại không để ý tới Tôn Nguyên này, mà hỏi Cố Tâm Đường:



- Tiểu Cố, lúc trước thời điểm ta ở chỗ của ngươi, hỏi ngươi có đạo lữ hay không, ngươi lại nói người tình đầu ý hợp dễ tìm, nhân duyên vừa lòng đẹp ý lại khó tìm. Xem ra, là tên vô lại này phá hư nhân duyên của các ngươi sao?
- Vô Song tiền bối, ta... Vãn bối thật không biết nên đáp tạ các ngươi như thế nào. Ngày khác ta cùng A Lê tổ chức nghi thức, nhất định mời Vô Song tiền bối uống nhiều vài chén.



- Ha ha ha, loại chuyện tốt này, lão phu nhất định phải uống vài chén. Tiểu Cố, ngươi cứ yên tâm. Sự tình này của ngươi, liền coi như giáo chủ các ngươi phản đối, lão phu cũng sẽ lấy công đạo cho ngươi. Chớ nói chi chỉ là Tôn gia. Tôn gia ở Nguyệt Thần Giáo, còn chưa tới tình trạng coi trời bằng vung a?



Cố Tâm Đường gật gật đầu, đã có Vô Song Đại Đế hứa hẹn, trong lòng của hắn càng thêm nắm chắc.



- Về trước chuẩn bị một chút, chọn một ngày tốt. Càng gần càng tốt. Đến lúc đó, lão phu tự mình làm chủ hôn cho các ngươi.



Cố Tâm Đường vui mừng quá đỗi, tạ ơn Vô Song Đại Đế cùng Giang Trần, còn có Tỉnh tam gia, liền vội vã mang thủ hạ trở về.



Hắn muốn đem tin tức tốt này trước tiên nói cho A Lê.



Chính như Cố Tâm Đường nói, hắn và A Lê đích thật là tình đầu ý hợp. A Lê nghe Cố Tâm Đường nói mời đến Vô Song Đại Đế làm hậu thuẫn, cũng mừng rỡ, liền hỏi đến tột cùng.



Nghe Cố Tâm Đường tự thuật chuyện ngày hôm nay, A Lê cũng là trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nức nở không thôi.



- Đường ca, chúng ta phải hảo hảo đáp tạ Vô Song tiền bối thoáng một phát. Chọn ngày không bằng gặp ngày, chúng ta liền chọn ba ngày sau. Ba ngày thời gian, cũng đủ chúng ta chuẩn bị. Đời ta tu sĩ, nghi thức không cần quá rờm rà, chỉ cầu một lễ nghi, để cho người trong thiên hạ biết, từ nay về sau, A Lê ta là người của Đường ca ngươi.



Nghe được nữ nhân của mình nói như vậy, Cố Tâm Đường cũng cảm động không thôi, trong lúc nhất thời nội tâm càng sinh ra một ý niệm kiên định, cuộc đời này, nhất định phải bảo vệ tốt A Lê.



Lễ thành hôn của Cố Tâm Đường cùng A Lê, liền đặt ở ba ngày sau.



Tin tức rất nhanh liền truyền ra ngoài.



Bất kể là Cố Tâm Đường hay A Lê, bọn hắn ở Nguyệt Thần Giáo, cũng chỉ là tầng giữa mà thôi. Bọn hắn kết làm đạo lữ, cũng không nhấc lên sóng to gió lớn gì.



Cố Tâm Đường ở Nguyệt Thần Giáo quan hệ bình thường, bằng hữu cũng không coi là nhiều. Mặc dù A Lê ở Nguyệt Thần Giáo có chút xuất thân, nhưng không tính đặc biệt hiển hách.