Độc Tôn Tam Giới

Chương 1882 : Thanh Tuyền Thánh Nữ tâm hồn thiếu nữ mất trật tự (2)

Ngày đăng: 07:22 19/04/20


Giang Trần nhẹ gật đầu, lại không nói gì.



Những đệ tử hộ lý kia cả đám biểu lộ ngưng trọng, hiển nhiên trong lòng các nàng cũng rất khẩn trương. Tâm lý mọi người đều không có quỷ, nhưng mà loại sự tình này, dù chỉ là một cái hiềm nghi, cũng sẽ làm cho các nàng cảm thấy đứng ngồi không yên. Dù sao, Nguyệt Thần Bảo Thụ đối với Nguyệt Thần Giáo mà nói quá trọng yếu, căn bản không cho phép có nửa điểm sơ xuất.



Cho nên, các nàng đối với Giang Trần, cũng là một bụng oán khí. Cảm thấy thằng này là sinh sự từ việc không đâu, ngữ điệu ra vẻ kinh người.



Ánh mắt Giang Trần, từng bước từng bước đảo qua các đệ tử hộ lý.



Đệ tử hộ lý tổng cộng có mười hai tên. Mỗi ngày hai người thay phiên công việc.



Ánh mắt Giang Trần đảo qua các nàng, những đệ tử hộ lý này là giận mà không dám nói gì. Ánh mắt nhìn Giang Trần, đều có chút oán hận.



Bỗng nhiên ánh mắt của Giang Trần dừng lại trên người một đệ tử trong đó, lông mày co rút bỗng nhiên giãn ra, vỗ tay một cái:



- Đúng rồi.



- Là cái gì?



Đại giáo chủ sững sờ hỏi.



Những người khác cũng đều khẩn trương mà nhìn Giang Trần, lộ ra không hiểu thấu.



Giang Trần chỉ vào đệ tử hộ lý kia nói:



- Thanh Tuyền Thánh Nữ, lúc trước ngươi nói trước đây ít năm có một đệ tử hộ lý chết, cho nên thay đổi một người. Ta suy đoán, người đổi kia, nhất định là vị tỷ tỷ này a?



Từ Thanh Tuyền sững sờ, nhìn về phía tên đệ tử hộ lý kia, giật mình nói:



- Làm sao ngươi biết?



Nàng đề cập tới sự tình thay người, nhưng không nói đổi là ai a.



Đại giáo chủ cũng sững sờ:




Chăm sóc Nguyệt Thần Bảo Thụ, đó là công tác tạp dịch. Chỉ là chăm sóc Nguyệt Thần Bảo Thụ thoạt nhìn rất cao cấp. Loại công việc này, bình thường chỉ có đệ tử xuất thân cao, nhưng thiên phú thấp trong tông môn mới có tư cách đạt được.



Những người khác phản ứng bình thường, thế nhưng mà Hứa San lại ngây dại. Mỗi một câu của Thiệu Uyên công tử này, giống như đã điều tra nàng vậy, hoàn toàn ăn khớp.



Thật sự là nàng bị gia tộc chẩn đoán có tạp huyết mạch, cho nên trở thành tồn tại tương đối thấp trong gia tộc. Nếu không phải gia tộc thế lực lớn, nàng căn bản không có tư cách trở thành đệ tử hộ lý.



Trong lúc nhất thời, Hứa San cũng kích động không thôi. Nghe khẩu khí của Thiệu Uyên công tử, chẳng lẽ huyết mạch của mình không phải tạp huyết mạch, mà là đặc thù huyết mạch?



Nghĩ đến cái này, tâm tình của Hứa San thoáng cái bất ổn. Đã chờ mong, lại kích động, lại lo lắng Thiệu Uyên công tử này lầm, hại mình cao hứng hụt một hồi.



Phản ứng của tất cả mọi người, đều là vô cùng kinh ngạc.



Thật lâu về sau, Đại giáo chủ mới hít sâu một hơi:



- Thiệu công tử, ngươi suy đoán, nắm chắc được bao nhiêu phần?



Giang Trần thản nhiên nói:



- Ta không phải suy đoán, mà là nói cho các ngươi biết chân tướng sự tình.



Suy đoán?



Nói đùa gì vậy, tất cả suy đoán cũng đã suy đoán qua. Nguyên nhân bên trong, nhân tố bên ngoài đều không có vấn đề. Còn suy đoán cái gì chứ?



Thời điểm chứng kiến Hứa San, hắn liền có đáp án trăm phần trăm xác định.



Vấn đề ngay ở trên người Hứa San.



Nghe được Giang Trần xác định như thế, tất cả mọi người đã ngạc nhiên, lại ẩn ẩn cảm thấy không phục. Sự tình chỉ đơn giản như vậy?



Thế nhưng mà không phục, đồng thời lại không thể không thừa nhận. Tựa hồ trước kia tất cả Đan Vương kiểm tra đo lường, cho tới bây giờ không ai ở góc độ này làm bất luận suy đoán gì a.