Độc Tôn Tam Giới

Chương 1904 : Trở lại Lưu Ly Vương Thành (1)

Ngày đăng: 07:23 19/04/20


Có khinh miệt, có khinh bỉ, cũng có một tia thương cảm.



- Tiểu Thiến, cái này là nam nhân lúc trước ngươi phản bội ta, tâm tâm niệm niệm muốn đi phụ thuộc sao?



Trong nội tâm Lưu Chấn phát khổ, nhưng ngữ khí lại rất lãnh đạm.



Tiểu Thiến hiển nhiên còn không có làm tinh tường tình huống, kêu lên:



- Lưu Chấn, ngươi còn có mặt mũi trở lại? Làm nam nhân hỗn đến một bước như ngươi, theo lý thuyết đã sớm tự sát a?



- Ha ha ha.



Lưu Chấn bỗng nhiên cười to.



- Cái này cho ngươi thất vọng rồi. Ta chẳng những trở lại, còn để nam nhân của ngươi, quỳ ở trước mặt ta cầu xin tha thứ.



Tiểu Thiến lớn tiếng lăng nhục nói:



- Cái kia thì sao? Ngươi cảm thấy ta sẽ hối hận sao? Theo ngươi, ta mới sẽ hối hận. Lấy chút tiền đồ kia của ngươi, tính là cái gì?



Liễu Nhạc quát lớn:



- Tiện nhân, đều là ngươi gây họa. Như thế nào cùng Lưu huynh nói chuyện như vậy?



Tiểu Thiến bị một tiếng quát lớn này triệt để sợ ngây người. Liễu gia Đại Lang, ở trong nội tâm Tiểu Thiến, đây chính là trụ cột Liễu gia a.



Hắn... Hắn như thế nào sẽ khách khí với Lưu Chấn như thế?



Đây là thế đạo thay đổi sao?



Trong lúc nhất thời, trong đầu Tiểu Thiến cũng tràn đầy dấu chấm hỏi.



Một đám hàng xóm láng giềng lại nghị luận.




Lưu Chấn cười lạnh.



- Ta giết ngươi, còn sợ ô uế đao của ta. Bất quá, ta vẫn phải cám ơn ngươi thấp hèn, để cho ta hiểu được, những năm này ta thống khổ không đáng đến cỡ nào. Ta không giết ngươi, từ nay về sau, ngươi đi đại đạo của ngươi, ta đi cầu độc mộc của ta.



Nói xong, liếc nhìn Liễu Nhạc:



- Cứ như vậy rồi. Ngươi mang người đi a. Hi vọng Liễu gia ngươi nhớ kỹ sự tình lần này, về sau trước khi làm sự tình thương thiên hại lí gì, phải nghĩ đến trên đầu ba thước có thần minh.



Liễu Nhạc thấy xong việc, mặc dù có chút mất mặt, nhưng coi như là kết cục tốt nhất rồi. Ít nhất từ trong khẩu khí của Lưu Chấn, nhìn ra được, hắn sẽ không truy cứu nữa.



Cái này để cho Liễu Nhạc thở dài một hơi. Chứng kiến mấy cường giả thâm bất khả trắc sau lưng Lưu Chấn, Liễu Nhạc cơ hồ có một loại cảm giác từ Quỷ Môn quan đi về.



Ngay khi toàn bộ Xích Đường Thành bởi vì Lưu Chấn xuất hiện mà huyên náo xôn xao, Lưu Chấn lại thần bí biến mất.



Bất quá, tổ trạch Lưu gia, lại mời một người tới hộ lý.



Tựa hồ, Lưu Chấn đã đi rồi.



Trong lúc nhất thời, Lưu Chấn ngược lại thành một truyền thuyết không lớn không nhỏ của Xích Đường Thành. Những hàng xóm láng giềng kia, đem Lưu Chấn miêu tả thành một người báo thù thần kỳ, một điển hình nghịch tập. Diễn biến thành các loại phiên bản câu chuyện, truyền xướng rất rộng.



Giải quyết xong tâm bệnh, cả người Lưu Chấn cũng dễ dàng rất nhiều, tâm tình sáng sủa hẳn lên.



Một đường về Lưu Ly Vương Thành, trên đường không còn có bất luận nhấp nhô trắc trở gì.



Hơn mười ngày sau, đội ngũ thuận lợi trở lại Lưu Ly Vương Thành.



Tiến vào khu vực của Lưu Ly Vương Thành, Vô Song Đại Đế cũng thu liễm vẻ mặt hưng phấn. Thấp điều cùng Giang Trần tiến nhập Lưu Ly Vương Thành.



Trở lại Lưu Ly Vương Thành, chuyện thứ nhất, Giang Trần phải xác nhận bọn người Mộc Cao Kỳ có thuận lợi trở lại hay không.



May mắn, hết thảy còn tính toán thuận lợi, bọn người Mộc Cao Kỳ từ một tháng trước, đã thuận lợi trở lại Lưu Ly Vương Thành. Canh gia huynh đệ vẫn còn ở Lưu Ly Vương Thành.