Độc Tôn Tam Giới
Chương 1915 : Tâm tư của Vệ Hạnh Nhi (2)
Ngày đăng: 07:23 19/04/20
Niên hoa như vậy, vốn phải là thời điểm bộc lộ tài năng, vốn phải là thời điểm triều khí bồng bột.
Nhưng hôm nay, lại thành Khôi Lỗi của người khác. Thời gian một ngày một ngày đi qua, tuế nguyệt tốt đẹp cũng qua đi, Vệ Hạnh Nhi không cam lòng tưởng tượng.
Làm cho nàng dần dần thích ứng loại sinh hoạt Khôi Lỗi này.
Thế nhưng mà, khi nàng biết được chân tướng mà Thúy Hoa Hiên chủ nuôi nàng, dục vọng muốn sống rốt cục bạo phát ra.
- Ta... Ta muốn sống.
Ánh mắt Vệ Hạnh Nhi hoảng sợ nhìn Giang Trần.
- Ta biết ngươi có biện pháp, đúng hay không?
- Nếu như ta mang theo ngươi, từ nơi này giết ra ngoài, ngươi cảm thấy có mấy phần thắng?
Giang Trần đột nhiên hỏi.
Vệ Hạnh Nhi chấn động:
- Nói đùa gì vậy? Từ nơi này giết ra ngoài? Nói như vậy, ta và ngươi đều hài cốt không còn.
Giang Trần cười mà không nói, hắn rất tự tin với thực lực của mình. Bất quá từ nơi này trực tiếp giết ra, hoàn toàn chính xác không phải một lựa chọn sáng suốt.
Cứng đối cứng, dùng sức một mình cuối cùng là không thể nào đối kháng toàn bộ Xích Đỉnh Trung Vực.
Hôm nay mình lựa chọn từ nơi này giết ra, nhất định sẽ bị vây ở Xích Đỉnh vương đô, vô số cường giả của Xích Đỉnh Trung Vực sẽ đến vây công hắn, thẳng đến tiêu diệt hắn mới thôi.
- Ngươi khẳng định còn có những biện pháp khác, đúng không?
Vệ Hạnh Nhi nhịn không được hỏi.
Giang Trần hùng hùng hổ hổ, nhìn cung phụng trưởng lão kia chạy ra đón chào, vẻ mặt càng giận dữ:
- Lý trưởng lão, ngươi cái gì cũng không cần nói. Hiện tại coi như Thúy Hoa Hiên chủ tự mình ra mặt, ta cũng không có hứng thú nói chuyện với các ngươi.
Lý trưởng lão kia trợn mắt há hốc mồm, nhưng lại không biết đến cùng Thiếu nãi nãi làm cái gì, đột nhiên để cho người này nổi giận như thế?
Ở dưới Lý trưởng lão không ngừng giữ lại, Giang Trần vẫn nổi trận lôi đình rời Thúy Hoa Hiên, căn bản không để cho Lý trưởng lão bất luận cơ hội giữ lại gì.
Trên thực tế, Giang Trần căn bản sẽ không nghĩ tới bán cái gì cho Thúy Hoa Hiên. Mục tiêu của hắn là nhìn thấy Vệ Hạnh Nhi. Hôm nay mục tiêu này đã đạt thành, tự nhiên không có tất yếu dừng lại nữa.
Giang Trần cho Vệ Hạnh Nhi thuốc bột, bất quá cân nhắc đến tính cách quật cường của Vệ Hạnh Nhi, vì sợ liên lụy Giang Trần hắn, nàng chưa hẳn sẽ ăn những thuốc bột kia.
Cho nên lúc Giang Trần đi ra, còn làm một tí thủ đoạn khác. Dùng để theo dõi định vị Vệ Hạnh Nhi.
Dùng phỏng đoán của Giang Trần, tuy Thúy Hoa Hiên chủ là nhân vật có uy tín danh dự của Xích Đỉnh Trung Vực, nhưng mà thủ đoạn của Giang Trần, ngay cả Vô Song Đại Đế cũng chưa chắc có thể nhìn ra được, huống chi chỉ là cường giả Hoàng cảnh lục trọng ở Xích Đỉnh Trung Vực.
Quan trọng nhất là, chỉ sợ Thúy Hoa Hiên chủ căn bản không thể tưởng được, có người sẽ động tay ở trên người Vệ Hạnh Nhi. Cho nên, Thúy Hoa Hiên chủ thậm chí sẽ không cân nhắc phương diện này.
Vô luận như thế nào, Giang Trần làm song bảo hiểm, mặc dù có một khâu xảy ra vấn đề, một khâu khác đồng dạng có thể bổ cứu.
Kể từ đó, sẽ ổn rất nhiều.
Hắn tới một khách sạn cách Thúy Hoa Hiên không tính gần, ở vào đó.
Dùng truy tung thuật cùng những thủ đoạn kia của hắn, cho dù cách vài trăm dặm, cũng có thể nhẹ nhõm tập trung hành tung của Vệ Hạnh Nhi.
Cho nên, hắn căn bản không cần tiếp xúc quá gần Thúy Hoa Hiên, bởi như vậy, ngược lại có thể tránh cho đánh rắn động cỏ.
Giang Trần vốn cho rằng phải chờ thêm mấy ngày, nào biết được vào lúc ban đêm, Giang Trần liền phát giác được khác thường. Giang Trần hơi chút truy tung, liền phát hiện Vệ Hạnh Nhi đã đi ra Xích Đỉnh vương đô.