Độc Tôn Tam Giới
Chương 1945 : Lưỡng bại câu thương (1)
Ngày đăng: 07:23 19/04/20
̃ng bại câu thương. (1)
Quả nhiên sau khi tiêu diệt đám cỏ đầu tường kia, ánh mắt Chiêu Thân vương hung hãn bắn về phía Giang Trần, hiển nhiên đối với gia hỏa làm trái lại lời hắn cũng đã động sát tâm.
Vẻ mặt Giang Trần lạnh nhạt, hắn từ trong mắt Chiêu Thân vương đã đọc được sát ý của đối phương. Giang Trần tập trung suy nghĩ, nín hơn, chỉ lạnh nhạt nhìn qua Chiêu thân vương.
Chiêu Thân vương nhìn thấy biểu lộ của Giang Trần vẫn lạnh nhạt như vậy, trong lòng càng tức giận, hạ lệnh:
- Còn có tiểu tử kia nữa, cũng tiêu diệt luôn đi.
Trương lão chần chờ, nhịn không được khuyên nhủ.
- Thân vương đại nhân, thời gian quý báu. Chúng ta nên phá trận trước đi. Đợi một khi Ma Đế kia thức tỉnh, chúng ta muốn rời khỏi chỉ sợ cũng đã muộn.
Chiêu Thân vương quáT:
- Mọi người cùng nhau xông lên, nhất định phải miểu sát hắn. Người này không chết. Cơn giận của bổn vương khó mà bình ổn được.
Trương lão có chút khó xử, người già thường thường vô cùng tinh quái, bản năng hắn cảm thấy tu sĩ trẻ tuổi thần bí này khó đối phó. So với việc giết những cỏ đầu tường kia, muốn giết tu sĩ trẻ tuổi một mình hành động này, độ khó tuyệt đối sẽ lớn hơn gấp mười lần.
Đừng nói những thứ khác, chỉ đơn thuần là tốc độ của tu sĩ trẻ tuổi này cũng không phải là thứ mà bọn họ có thể vượt qua.
Huống chi đây lại là lúc thân ở trong trận pháp, thời gian kéo dài càng lâu, nguy hiểm cũng càng lớn.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, nói:
- Chiêu thân vương, muốn động thủ thì cứ động thủ. Bất quá ta có thể xác định, hôm nay người chết trước nhất định là ngươi.
Chiêu Thân vương càng bị những lời này của Giang Trần chọc giận, kêu lên:
Nếu như theo ý nguyện của Trương lão, hắn tuyệt đối không muốn tiếp tục lãng phí thời gian ở nơi này. Dù sao hiện tại từng phút từng giây đều là thời khắc sinh tử.
Ở chỗ này lãng phí thời gian tuyệt đối không phải là lựa chọn sáng suốt.
Giang Trần căn bản không phát lực, hắn chỉ dùng tốc độ trêu đùa đám người kia. Hắn cũng biết, đối mặt với hơn mười người này vây công, cứng đối cứng là lựa chọn ngu xuẩn nhất.
Dù sao huyết vụ này không có bất kỳ lực ăn mòn nào với hắn. Đám người kia ở trong biển sương mù này thi triển vũ lực, lực ăn mòn của huyết vụ lại càng nhanh.
Thời gian một phút đồng hồ, như bình thường cũng không dài, nhưng mà giờ phút này lại cực kỳ dài dằng dặc.
Đuổi giết một phút đồng hồ, những người này ngay cả lông tóc của Giang Trần cũng không nắm lấy được một cái. Chiêu Thân vương giận dữ bừng bừng quát ầm lên:
- Tiểu tử, có gan ngươi cũng đừng tránh né. Không phải ngươi mạnh miệng sao? Làm sao lại không có bổn sự giao chiến như vậy? Chỉ biết chạy trối chết mà thôi.
Giang Trần cười khẩy nói:
- Đầu ngươi có vấn đề sao? Một mình ta? Các ngươi có hơn mười người, muốn ta chính diện giao chiến sao?
Chiêu Thân vương nghiến răng nghiến lợi nói:
- Giết hắn.
Cũng vào lúc này, mấy cường giả tông môn Tứ phẩm bỗng nhiên cảm thấy lung lay sắp đổ, sắc mặt biến đổi, một người trong số đó bỗng nhiên kêu lên:
- Xảy ra chuyện gì.
- Không tốt, dường như thức hải của ta có điều dị thường.