Độc Tôn Tam Giới
Chương 1951 : Huyết Quỳ Ma Đế (2)
Ngày đăng: 07:23 19/04/20
́t Quỳ Ma Đế. (2)
Tuy rằng tốc độ của Huyết Quỳ Ma Đế này chưa hẳn đã nhanh bằng Thiên Côn Lưu Quang độn, nhưng mà cũng không chậm hơn là bao. Thế nhưng tốc độ của Giang Trần hiện tại đã là cực hạn. Mà Ma đế này, nhiều lắm chỉ mới khôi phục hai ba thành công lực mà thôi.
Nghĩ tới đây, nhận thức của Giang Trần với Ma Đế thượng cổ lại sâu thêm một phần.
Nếu như hắn toàn lực thi triển Thiên Côn Lưu Quang độn, nhất định có thể thoát khỏi Huyết Quỳ Ma Đế này đuổi giết. Thế nhưng mà tốc độ của Ngân Sa Khách, tuyệt đối không có cách nào thoát khỏi.
Tốc độ của Ngân Sa Khách không tính là chậm, thế nhưng so với Huyết Quỳ Ma Đế mà nói, tốc độ nhiều lắm chỉ bằng một nửa.
Dùng loại xu thế này, Ngân Sa Khách tất sẽ bị Huyết Quỳ Ma Đế này đuổi theo.
Một khi Ngân Sa Khách bị đuổi kịp, không thể nghi ngờ sẽ trở thành thức ăn trong miệng Huyết Quỳ Ma Đế. Thôn phệ một Hoàng cảnh tam trọng, tuy rằng không khiến cho Huyết Quỳ Ma Đế lập tức khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Thế nhưng nhất định cũng sẽ tăng lên. Hiện tại ở loại tình huống này, cho dù Huyết Quỳ Ma Đế này có khôi phục thêm một thành thực lực cũng vô cùng đáng sợ.
trong lúc nhất thời Giang Trần vô cùng lo lắng, trong đầu âm thầm suy nghĩ đối sách.
Một lát sau Giang Trần quyết đoán phóng xuống phía dưới, tay ném Trương lão cho Ngân Sa Khách:
- Ngươi đi trước đi, mang Trương lão rời khỏi đây. Ta bọc hậu.
Ngân Sa Khách tuyệt đối không thể tưởng tượng được sẽ có loại chuyện thế này xảy ra. Trong lúc vô ý hắn tiếp nhận Trương lão.
- Còn lo lắng cái gì? Mau đi nhanh.
Giang Trần trừng mắt.
Ngân Sa Khách dậm chân:
- Muốn ở thì ở một chỗ, ta và ngươi hợp lực, chung quy so với một mình...
Giang Trần cười lạnh nói:
- Bán bộ Hoàng cảnh, làm sao có thể khiến cho Ma tộc xuyên việt qua vô số vị diện chết ở đây? Vượt vị diện, xa xứ, kết quả lại là chết nơi đất khách, có tư vị gì a.
Huyết Quỳ Ma Đế khẽ giật mình:
- Tiểu tử, ngươi không ngờ lại biết rõ chuyện vị diện? Từ lúc nào người Thần Uyên đại lục cũng uyên bác như vậy.
- Hừ, Thần Uyên đại lục ta nội tình thâm hậu, bằng vào loại cường đạo ngoại vực như các ngươi làm sao có thể biết rõ.
Giang Trần mở miệng mỉa mai.
Huyết Quỳ Ma Đế bỗng nhiên nở nụ cười quỷ dị, khẽ gật đầu nói:
- Tiểu tử, đừng tưởng rằng bổn đế không nhìn ra ngươi đang kéo dài thời gian. Nhưng mà bổn đế có thể sảng khoái nói cho ngươi biết, chiêu này của ngươi vô dụng thôi. Bổn đế muốn giết ngươi, chỉ cần một hô hấp là đủ. Ngươi kéo dài chút thời gian để nói những chuyện này không có bất kỳ ý nghĩa nào. Ngươi phá hỏng đại kế của bổn đế, lại hủy diệt cơ hồ tất cả thức ăn của bổn đế. Không thể không nói, bổn đế đành phải ăn ngươi trước. Tại sao bổn đế lại có cảm giác, mùi vị khi ăn ngươi so với những kẻ kia còn càng mỹ vị hơn nha?
Giang Trần hừ lạnh một tiếng:
- Nuốt ta? Chỉ bằng vào một chút thực lực vừa mới khôi phục của ngươi?
Huyết Quỳ Ma Đế cười ha hả:
- Ngươi chỉ là bán bộ Hoàng cảnh, bổn đế chỉ cùng một thành thực lực cũng bóp chết ngươi mười lần, tám lần. Ngươi cho rằng bổn đế nuốt ngươi cần bao nhiêu công lực chứ?
- Lớn lối.
Giang Trần thấy ý đồ kéo dài thời gian của mình bị đối phương khám phá, hắn cũng không thèm kéo dài nữa.