Độc Tôn Tam Giới
Chương 1957 : Huyết mạch trở lại như cũ (1)
Ngày đăng: 07:24 19/04/20
́t mạch trở lại như cũ. (1)
Giang Trần không biết lúc này Huyết Quỳ Ma Đế khẩu phật tâm xà, khi mời chào hắn trong lòng lại đang nghĩ cách giết hắn.
Huyết Quỳ Ma Đế u ám nở nụ cười:
- Huyết mạch Ma tộc, chí cao vô thượng, nhân loại nhỏ bé như ngươi dám coi rẻ huyết mạch Ma tộc sao?
- Chí cao vô thượng?
Giang Trần cươi lạnh:
- Ma tộc bất quá chỉ là đám châu chấu trong Chư Thiên, đi tới đâu phá hỏng tới đó. Trong Thiên Đế Chư Thiên, rốt cuộc có mấy người là Ma tộc?
Huyết Quỳ Ma Đế cười hắc hắc nói:
- Chuyện Chư Thiên tiểu tử thế tục ngươi cũng dám nói bừa? Ngươi xem thường huyết mạch Ma tộc ta? Tốt, tốt, hôm nay bổn đế sẽ cho ngươi một bài học. Cho ngươi trước khi chết biết rõ cái gì gọi là huyết mạch Ma tộc cường đại. Biết rõ vì sao huyết mạch của Ma tộc lại là huyết mạch vô địch.
Giang Trần nghe vậy thầm nhíu mày.
Tuy rằng không biết Huyết Quỳ Ma Đế này có âm mưu gì, nhưng hắn vẫn không dám xem thường mà nói với Long Tiểu Huyền:
- Long huynh, trước tiên ngươi thu pháp thân, ẩn giới tàng hình đi.
Long Tiểu Huyền cũng không nói nhảm, trực tiếp hóa thành hạt bụi, ẩn nấp trên người Giang Trần.
Giang Trần tính toán thời gian, thời gian từ khi hắn sử dụng Đế Lâm ngự giáp phù và Đế Lâm chân cương phù cũng đã gần một giờ.
Thời gian một phút đồng hồ cuối cùng, phải quyết chiến. Mặc kệ Huyết Quỳ Ma Đế này có âm mưu gì, đều phải trong một phút đồng hồ này hoàn thành một kích trí mạng với đối phương.
Giang Trần nghĩ tới đây, lần nữa lại tế ra Nguyên từ kim sơn.
Nói thì chậm, trên thực tế vô cùng nhanh chóng.
Khi Giang Trần cảm nhận được cỗ khí thế mãnh liệt này, trong lòng lập tức sinh ra một cỗ cảm giác nguy cơ trước nay chưa từng có.
- Không tốt, lực lượng bạo tạc hội tụ lại một chỗ, lấy thân thể ta làm trung tâm, một khi trúng chiêu này, ta nhất định sẽ không còn một chút xương cốt nào.
Trong đầu Giang Trần còn chưa nghĩ xong, cũng không dám chậm trễ, tay vội vàng bắt lấy một tấm Thời Không ấn phù.
Sưu...
Thời Không ấn phù lập tức khởi động, tạo thành một đạo quang mang, bỏ qua tất cả pháp tắc hư hông, trực tiếp biến mất tại chỗ.
Ầm ầm.
Tiếng nổ kinh thiên động địa lúc này cũng hội tụ lại một chỗ, vô cùng kinh người.Cả tế đàn thoáng cái bị xốc lên, trực tiếp bị xốc lên trên mặt đất, tạo thành một cái hố to sâu chừng mấy trăm trượng.
Cơ hồ tất cả kiến trúc, cơ hồ tất cả những thứ dưới lòng đất, cơ hồ tất cả tế đàn hoàn toàn bị phá hỏng một cách sạch sẽ.
Huyết Quỳ Ma Đế từ trong cái hố lớn kia leo lên, nhìn qua mảnh bừa bộn trước mắt. Tất cả những thứ bên dưới vừa rồi đều tan biến, không còn bất kỳ thức gì.
Khóe miệng Huyết Quỳ Ma Đế tràn ra tia máu, nhíu mày nhìn qua đống bừa bộn này, trong lòng cực kỳ hoài nghi.
- Tiểu tử kia rốt cuộc có chết hay không?
Huyết Quỳ Ma Đế nghi hoặc không thôi. Hắn cảm thấy dưới một kích đáng sợ của huyết mạch trở về như vậy, tiểu tử kia không có lý do gì không chết.
Thế nhưng mà nếu như đã chết, tại sao một tiếng hét thảm trước khi chết cũng không có?
Còn nữa, vừa rồi trong nháy mắt dường như khu vực chung quan chỗ tiểu tử kia đứng có một đạo quang mang hiện lên, cho dù chỉ là một đạo quang mang nho nhỏ, cơ hồ dùng mắt thường không nhìn thấy được.