Độc Tôn Tam Giới

Chương 1969 : Giang Trần muốn đánh mặt mũi (1)

Ngày đăng: 07:24 19/04/20


́n đánh mặt mũi. (1)



- Ngươi tính thật hay? Ngươi dựa vào cái gì hỏi ta ba vấn đề?



Ánh mắt người nọ bị Giang Trần bức bách không có chỗ trốn, lại quê quá hóa khùng, tức giận kêu lên:



- Người đâu, đuổi tiểu tử này ra ngoài cho ta.



Những võ giả dưới đài kia đều có chức trách, nhao nhao muốn xông lên.



Giang Trần tiện tay quét qua, lĩnh vực Hoàng cảnh cường đại hóa thành từng vòng rung động khuếch tán lan tràn ra ngoài, lần nữa quét đám võ giả đang tiến lên lôi đài kia xuống dưới.



Trên đài cao, Giang Trần như thiên thần hạ phàm từ trên cao nhìn xuống dưới, ánh mắt nhìn qua người nọ giống như lợi kiếm có thể xuyên thấu tâm sự những người này.



- Ngươi đừng hỏi ta là ai. Nếu như ngươi thực sự có dũng khí trả lời vấn đề của bọn chúng, vậy cũng nên có dũng khí trả lời vấn đề của ta. Nếu như ngay cả dũng khí trả lời vấn đề ngươi cũng không có, vậy làm sao có được dũng khí ngồi giảng bài ở đường Chu Tước này? Nói cho ta biết, ai cho ngươi tư cách như vậy?



Ngữ khí Giang Trần bỗng nhiên lạnh lẽo.



Người nọ cũng không phải là người chỉ có hư danh, trái lại, phương diện đan đạo quả thực hắn có thực học. Nếu không cũng không có khả năng khai đàn giảng bài ở chỗ này.



Những vấn đề kia thực sự là do hắn và những người kia sắp xếp từ trước, cho nên mới có thể trả lời lưu loát như vậy, đặc sắc như vậy.



Thế nhưng mà, điều này cũng không đại biểu hắn không có thực học.




Những người tới nghe ignarg này rất nhiều người lúc trước cũng nghe Giang Trần giảng bài, nhưng mà chưa chắc đã tử trung với Thái Uyên các, thậm chí trong lòng bọn họ, thậm chí còn hận Thái Uyên các không thể sớm đóng cửa một chút.



Đương nhiên, còn có một chút người thái độ trung lập, bọn họ đã muốn nghe giảng, lại không có lập trường. Bất kể là Thái Uyên các cũng tốt, hay là hai nhà này cũng tốt, bọn họ cũng không bày tỏ bất kỳ thái độ nào. Bọn họ muốn thông qua việc Thái Uyên các giao đấu với hai nhà này mà nhận được chút chỗ tốt.



Ví dụ như khai đàn giảng bài chính là chỗ tốt thực sự.



Tuy rằng những vấn đề mà các Đan Vương này trả lời đều được chuẩn bị tốt từ trước. Nhưng mà dù sao muốn giảng bài cũng phải xuất ra một chút thực học, xuất ra một ít thực học.



Nếu như một chút nội dung cũng không có, đều là một chút nội dung hời hợt, tuyệt đối không hấp dẫn được nhiều người như vậy.



Tuy rằng Đan Vương này giảng bài xa không bằng Giang Trần, hàm lượng tri thức không cao bằng. Thế nhưng đã lâu rồi Giang Trần chưa giảng bài, khiến cho những người này mới bất đắc dĩ qua đây.



Hiện tại Giang Trần nói như vậy, rất nhiều người nhao nhao keuel ên.



- Hồng Đan Vương, người này coi như cố ý tới quấy rối, nhưng mà luận bàn đan đạo cũng là chuyện thường. Hắn đã muốn hỏi ngươi ba vấn đề, ngươi tạm thời nghe xem hắn hỏi gì. Nếu như thực sự là vấn đề có trình độ, mọi người cũng vui vẻ nghe. Loại đấu pháp đan đạo này mới là đặc sắc nhất, nói không chừng còn trở thành câu chuyện được người ta ca tụng.



- Đúng vậy, Hồng Đan Vương, dùng trình độ của ngươi, thì sợ gì trả lời ba vấn đề? Cho dù ba mươi cũng nhất định không làm khó được Hồng Đan Vương của chúng ta. Mọi người nói xem có đúng không?



- Đúng vậy, những ngày qua Hồng Đan Vương giảng bài, nội tình sau đậm. Cũng không phải là kẻ chỉ có hư danh.



- Hồng Đan Vương, tên cuồng đồ này tới đây nháo sự, ngươi trả lời ba vấn đề của hắn, để cho hắn dập đầu nhận lỗi, làm cho hắn ngoan ngoãn lăn xuống đài, cũng để cho mọi người biết rõ tài nghệ chân chính của Hồng Đan Vương.