Độc Tôn Tam Giới

Chương 2020 : Thi đấu quyết định ? (2)

Ngày đăng: 07:25 19/04/20


́t định? (2)



Thế nhưng mà thế cục hiện tại, bên Tu La đại đế rõ ràng là không đạt được mục tiêu sẽ không bỏ qua.



Tu La đại đế quả thực không bỏ được mặt mũi, dưới tình huống như vậy việc này quả thực không dễ xử lý, có thể nói là vô cùng khó giải quyết.



- Chân thiếu chủ, hiện tại đề cử chủ nhân Lưu Ly vương thành, bối phận, tuổi tác quả thực khó mà phân chia.



Niêm Hoa đại đế cười khổ nói.



Giang Trần nhẹ nhàng gật đầu, nhưng ánh mắt như cũ vô cùng lạnh nhạt, nhìn về phía tứ phương, cất cao giọng nói:



- Đã muốn đấu thì tự nhiên phải đấu một cách thống khoái một chút. Võ đạo phải đấu, đan đạo tự nhiên cũng phải đấu. Đây là Khổng Tước thánh sơn và Tu La đạo trành tranh giành số mệnh. Nếu như chỉ hai người là ta và Tu La đại đế đấu võ, như vậy chẳng khác nào là trò đùa. Chỉ sợ truyền đi, cũng khiến cho người trong thiên hạ chê cười. Đến cùng nội tình của Khổng Tước thánh sơn và Tu La đạo tràng ai mạnh hơn, chỉ bằng vào hai người chúng ta võ đấu cũng không thể nào khẳng định ra được. Ta không phải đối đánh cuộc một lần. Bất quá ta kiên quyết yêu cầu, nếu như muốn đánh cuộc một lần thì dứt khoát làm cho mọi người mãn nhãn một chút.



- Hừ, ngươi cho rằng thời gian của mọi người rất nhiều sao?



Tu La đại đế cười lạnh.



- Thế giới võ đạo, võ đạo vi tôn, tất cả những thứ ngươi nói đều chỉ là mây bay.



Giang Trần nở nụ cười khinh miệt:



- Đây cũng là nguyên nhân Tu La đại đế ngươi vĩnh viễn không leo lên được địa vị cao hơn. Tầm mắt của ngươi thực sự quá thấp, quá thấp. Ta cũng hoàn toàn có thể đoán được, nếu như Lưu Ly vương thành rơi vào trong tay loại người tầm nhìn hạn hẹp như ngươi, trong vòng một trăm năm, nhất định sẽ khiến cho gia nghiệp sụp đổ, không còn ánh sáng.



Tu La đại đế này đã ăn nói khó coi như vậy, vậy Giang Trần cũng không cần lưu lại mặt mũi cho đối phương.




- Ngươi có ý kiến gì không?



Trấn Nhạc đại đế cười khổ nói:



- Ta vẫn cảm thấy chuyện hôm nay nên dừng ở đây. Thiên ý không thể trái. Nếu như đã bất phân thắng bại, mọi người đều vui vẻ xong việc, như vậy chẳng phải tốt hơn sao?



Đây là thứ người nào cũng muốn.



- Vậy các ngươi thì sao?



Niêm Hoa đại đế nhìn về phía mấy đại đế khác.



Không cần hỏi, bên Tu La đại đế đều hy vọng giải quyết vấn đề trên phương diện võ đạo, không muốn lãng phí thời vào những việc kia.



Bàn Long đại đế và Tịch Diệt đại đế tự nhiên là cùng một phe với Giang Trần. Bọn họ biết rõ, nếu như đơn thuần luận võ mà nói, Chân thiếu chủ cho dù thiên phú cao tới đâu, chênh lệch tuổi tác với Tu La đại đế vẫn còn đó, cơ hồ không có bất kỳ phần thắng nào.



Cho nên bọn họ tự nhiên ủng hộ đấu lớn một hồi.



Nếu như cũng đấu đan đạo, những thứ thượng vàng hạ cám đều được lôi ra đấu một hồi. Thực lực tổng hợp, Khổng Tước thánh sơn cho dù thiếu đi Khổng Tước đại đế mà không thắng nổi thì cũng không thể nào thua được.



Nhất là đan đạo, Bàn Long đại đế đối với Giang Trần càng có lòng tin vô cùng.



- Niệm Hoa đạo huynh, Khổng Tước thánh sơn vì sao có thể khống chế Lưu Ly vương thành ba ngàn năm? Chẳng lẽ bởi vì có Khổng Tước đại đế bệ hạ? Số mệnh của Khổng Tước thánh sơn, nội tình của Khổng Tước thánh sơn, mọi người đều có thể thấy được a.