Độc Tôn Tam Giới

Chương 2086 : Quyết định của Giang Trần

Ngày đăng: 07:26 19/04/20


́t định của Giang Trần.



Vấn đề tài chính đã được giải quyết, còn lại là vấn đề nhân lực và vật lực.



Lưu Ly vương thành to lớn như vậy, chỉ cần vấn đề tài chính không tồn tại vấn đề, nhân lực vật lực không có vấn đề. Nhưng mà Giang Trần đã muốn kiến tạo học viện, tự nhiên hắn không muốn làm qua loa.



Hắn hy vọng làm học viện này lớn hơn một chút, quy cách đề cao một chút. MỤc tiêu của hắn là đem học viện này trở thành thánh địa đan đạo của bát vực.



Mục tiêu của Giang Trần rất lớn, mục tiêu của hắn không đơn thuần là tranh đoạt địa vị bá chủ của Đan Hỏa thành, càng muốn trở thành trung tâm đan đạo của cương vực nhân loại.



Để cho tu sĩ nhân loại nói tới đan đạo, đầu tiên nghĩ tới là Lưu Ly vương thành, mà không phải là Đan Hỏa thành.



Bởi như vậy quy hoạch của học viện này tuyệt đối không thể nhỏ được, mà Giang Trần tình nguyện kéo dài chu kỳ kiến thiết học viện này một chút.



- Chư vị, bổn thiếu chủ muốn kiến thiết học viện này cũng không phải trong lúc nhất thời tâm huyết dâng trào. Muốn kiến tạo thì nhất định phải kiến tạo, để nó trở thành thánh địa của đan đạo. Mục tiêu của bổn thiếu chủ là để cho mọi người nói tới đan dược nhất đạo, sẽ quên đi Đan Hỏa thành, trước tiên là nghĩ tới học viện trong Lưu Ly vương thành chúng ta. Đây tuyệt đối không phải là chuyện trong một sớm một chiều có thể hoàn thành. Nhưng ta hy vọng mọi người đồng tâm hiệp lực. Một mình ta cho dù có bổn sự bằng trời nếu như không có sự ủng hộ của chư vị thì ta cũng không thể nào hoàn thành được mục tiêu này.



Giang Trần chân thành nói, ánh mắt thản nhiên, nhìn qua mọi người rồi nói tiếp:



- Ta biết rõ tâm lý mọi người nhất định còn có chút nghi oặc, nhất định cảm thấy dã tâm của bổn thiếu chủ là không thực tế. Không sao. Các ngươi có thể giữ lại hoài nghi của các ngươi. Nhưng mà bổn thiếu chủ sẽ chứng minh cho ác ngươi xem. Khổng Tước đại đế bệ hạ lập ta làm thiếu chủ, không chỉ đem Lưu Ly vương thành phó thác cho ta, chỉ là ta còn trẻ, cho nên chưa từng đáp ứng với bệ hạ. Hiện tại Khổng Tước đại đế bệ hạ mất tích, trong ngoài Lưu Ly vương thành khốn đốn. Nếu như ta không làm gì, Lưu Ly vương thành sẽ giống như một khối thị mỡ, bị thế lực khắp nơi nhìn chằm chằm vào. Mọi người không cần cảm thấy ta đang nói chuện giật gân. Khổng Tước đại đế còn, người bên ngoài không dám xem thường Lưu Ly vương thành chúng ta. Hiện tại lời đồn kia truyền ra, đám người có dã tâm kia tất sẽ hành động. Mọi người thấy Đan cực đại đế, Thiên Đô chi chủ trên đại hội chư hầu không? Các ngươi thực sự tin tưởng bọn chúng chỉ đi ngang qua thôi sao?



Ngữ khí của Niêm Hoa đại đế vô cùng ngưng trọng:




- Mạch lão ca trước đó là người đứng đầu giới tán tu, tại giới tán tu nhất định có uy vọng rất lớn đúng không? Ta muốn trong vòng mấy tháng sau, tổ chức một lần đại hội tán tu. Mạch lão ca cảm thấy được không?



- Đại hội tán tu?



Vô Song đại đế nao nao, trầm ngâm một lát rồi mới nói:



- Tán tu chúng ta, hơn phân nửa tính cách đều kiêu ngạo. Muốn tụ tập bọn họ lại một chỗ cũng không dễ dàng. trừ phi...



- Trừ phi có lực hấp dẫn mà bọn họ không thể kháng cự lại, đúng không?



Giang Trần nhẹ nhàng cười nói.



- Đúng, giới tán tu, lão phu coi như là người hiểu rõ nhất. Ta có một đám huynh đệ, chỉ cần ta gọi bọn họ, bọn họ sẽ chạy tới cổ vũ. Nhưng mà muốn nói một câu hô hoán tán tu thiên hạ, loại chuyện này Mạch mỗ cũng không dám cam đoan.



Giang Trần gật đâu:



- Cho nên dùng lợi dụ, là biện pháp tốt nhất.



Giới tán tu bất đồng với tông môn, bình thường đều làm theo ý mình, nói trắng ra là ai cũng không thèm quan tâm tới ai.