Độc Tôn Tam Giới
Chương 2117 : Chúng bạn xa lánh (2)
Ngày đăng: 07:26 19/04/20
Tu La Đại Đế xem không được nhất là loại ánh mắt bướng bỉnh này của Giang Trần, rõ ràng sắp chết đến nơi, hết lần này tới lần khác còn làm bộ lãnh diễm cao quý, cái này để cho Tu La Đại Đế khí không chỗ đánh.
- Chân tiểu tử, ông trời có mắt, để ngươi rơi vào trong tay bổn đế, hôm nay, ngươi còn có di ngôn gì, bổn đế rất muốn nghe, ha ha ha...
Tu La Đại Đế mỉa mai nói.
Ở hắn xem ra, hiện tại Chân thiếu chủ thành cá trong chậu, nên luống cuống tay chân mới đúng, tiểu tử này lại vẫn bình tĩnh, khiến Tu La Đại Đế rất không thoải mái.
- Tu La, có câu nói nói như thế nào nhỉ? Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi xông tới. Ngươi con chó nhà có tang này, vốn nên trốn ở trong góc phòng thè lưỡi ra liếm miệng vết thương, hết lần này tới lần khác còn muốn chạy đến tìm đường chết. Ngươi nói, cái này có tính không muốn chết, sẽ không chết không?
Tu La Đại Đế giận quá thành cười:
- Chân tiểu tử, lúc này ngươi còn có tâm tư sính miệng lưỡi lợi hại, bổn đế ngược lại có chút bội phục ngươi rồi. Ngươi cho rằng, hôm nay ngươi còn có khả năng lật bàn sao?
- Hẳn là ngươi cho rằng, ngươi đã đoán chừng Bổn thiếu chủ?
Giang Trần giống như cười mà không phải cười nói.
- Hừ, bớt sàm ngôn đi. Ngươi bị Định Không Phù của ta khống chế, phương viên mười dặm, ngươi mơ tưởng độn không mà đi. Chỉ là Mạch Vô Song, có thể đỡ nổi vận mệnh ngươi bị giết sao? Còn có, đừng cáo mượn oai hùm, chư vị Đại Đế của Lưu Ly Vương Thành, giờ phút này đều không ở Khổng Tước Thánh Sơn, điểm này, bổn đế đã sớm nghe rõ ràng.
Tu La Đại Đế tựa như một ngoan đồng đấu võ mồm, phảng phất như sợ đấu võ mồm thua Giang Trần, không ngừng cường điệu lấy ưu thế của hắn.
Hắn muốn ở trên khí thế triệt để áp đảo Giang Trần.
Bất quá, sự thật lại để cho hắn hổn hển, hắn nói một đống lớn như vậy, nụ cười trên mặt người ta chẳng những không có thu liễm, ngược lại ẩn ẩn chảy ra một tia đùa cợt.
Trong vẻ đùa cợt này, lại vẫn có chút đồng tình, phảng phất như đồng tình một người ngu ngốc vậy.
Loại ánh mắt này, làm Tu La Đại Đế phát điên.
- Thương Hải, ngươi lược trận cho bổn đế. Ta đi thu đầu của tiểu tử này, xem hắn còn có thể mạnh miệng tới khi nào?
Tu La Đại Đế phân phó Thương Hải Đại Đế.
Trong mắt Tu La Đại Đế lóng lánh hào quang kinh người, toàn thân đột nhiên hiện ra từng đạo hào quang hỏa hồng, như một đoàn hỏa diễm trùng thiên.
Triệu hoán Nghiệp Hỏa, thiêu đốt huyết mạch.
Một chiêu này, đối với Giang Trần mà nói cũng không xa lạ gì, ban đầu ở Chư Hầu đại hội, Thương Hải Đại Đế đã từng sử dụng qua.
- Ta muốn các ngươi chết, từng bước từng bước, toàn bộ đều phải chết.
Lực lượng huyết mạch của Tu La Đại Đế hừng hực thiêu đốt, chiến ý cũng không ngừng tăng cao.
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Ngoan cố chống cự.
Đang khi nói chuyện, Giang Trần cũng tế ra một đạo phù lật phong cách cổ xưa, đây là lúc trước Giang Trần ở Xích Đỉnh Trung Vực Băng Vân Sơn mạch, cùng Huyết Quỳ Ma Đế chiến một trận, từ trong tay Chiêu Thân Vương cướp đoạt đến Khai Thiên Kiến Nhật Phù.
Phù này chính là Thượng Cổ thần phù, phi thường cao minh. Ngay cả Huyết Quỳ Ma Đế Ma Vân Huyết Sát lúc trước cũng có thể phá vỡ, chớ nói chi là Định Không Phù này.
Khai Thiên Kiến Nhật Phù này chính là Thượng Cổ phù lật, Phù Lật Sư hiện tại căn bản chế tác không ra.
Giờ phút này Giang Trần cũng không tiếc, trực tiếp thúc dục Khai Thiên Kiến Nhật Phù.
Khai Thiên Kiến Nhật Phù lập tức hóa thân Thượng Cổ Khai Thiên Tổ Thần, dùng khí thế Khai Thiên Tích Địa, lập tức phá tan uy năng phong tỏa của Định Không Phù.
Giang Trần chứng kiến uy lực của Khai Thiên Phá Nhật Phù, cũng âm thầm kinh ngạc.
- Thật sự là đại tài tiểu dụng a.
Giang Trần chứng kiến Khai Thiên Phá Nhật Phù có uy lực bực này, cũng có chút ít hối hận. Hắn không nghĩ rằng, phù lật kia cao minh như thế.
- Khá tốt, Khai Thiên Phá Nhật Phù này có thể dùng ba lượt. Hôm nay dùng một lần, còn có hai lần, về sau phải cẩn thận sử dụng. Thượng Cổ phù lật tốt như vậy, lãng phí đáng tiếc a.