Độc Tôn Tam Giới

Chương 2145 : Giao dịch Thiên Địa Lăng Vân Chi (2)

Ngày đăng: 07:27 19/04/20


Kẹt ở Địa Thánh cảnh đỉnh phong đã có rất nhiều năm rồi, chậm chạp không cách nào trùng kích Thiên Thánh cảnh.



Có Thánh Tiếu Đan, nhất định có thể một lần hành động đột phá Thiên Thánh cảnh. Cái này chẳng khác nào là tiến dần từng bước, chạm đến bình đài của Hoàng cảnh.



Chứng kiến bộ dạng hưng phấn của Trình Tiền, Giang Trần cũng cảm thán.



- Tán tu cuối cùng là tán tu, cái này rõ ràng là hắn dùng bảo vật đổi đến, hắn lại mang ơn. Trên thực tế, mặc dù ta cho hắn nhiều như vậy, vẫn là ta tiện nghi a.



Giang Trần cảm thán.



Thiên Địa Lăng Vân Chi kia, luận giá trị thực tế, có thể so với năm gốc Thiên cấp Linh Dược. Giang Trần cho Trình Tiền, cộng lại chỉ có thể so với một cây Thiên cấp Linh Dược.



Đương nhiên, để cho Trình Tiền cao hứng nhất không phải những thứ này, mà là Giang Trần sẽ giúp hắn đạt được tư cách trùng kích Hoàng cảnh. Đây đối với những tu sĩ vô vọng tấn chức kia mà nói, mới là Tạo Hóa lớn nhất.



Đứng trên lập trường của Trình Tiền, hắn lựa chọn như vậy là chính xác.



Nếu như thực lực không cách nào tăng lên, dù Thiên Địa Lăng Vân Chi lại đáng giá, cũng không có bất cứ ý nghĩa gì. Bởi vì không cách nào chuyển hóa thành giá trị thực tế.



Thứ này lưu ở trên thân thể, cũng chẳng khác nào vô dụng. Nếu như lấy đi địa phương khác giao dịch, không nói trước có thể đổi đến vật có giá trị hay không, có thể bảo vệ tánh mạng hay không cũng không biết bao nhiêu.



Ít nhất, giao dịch với Khổng Tước Thánh Sơn, tánh mạng là không thành vấn đề, hơn nữa có thể bảo đảm lợi ích, cớ sao không làm?



Giang Trần gọi Câu Ngọc đến, dàn xếp Trình Tiền một chút.



Tiễn bước Trình Tiền, tất cả mọi người ôm quyền nói:



- Thiếu chủ, chúc mừng, Thiên Địa Lăng Vân Chi đến trong tay Thiếu chủ, coi như là vật quy nguyên chỗ. Rơi vào trong tay người khác, cũng là phung phí của trời.



Mọi người ở trên khâu giám bảo, cũng nghe Giang Trần đề cập tới diệu dụng của Thiên Địa Lăng Vân Chi.



Luyện chế Đế Lăng Đan.
- Đàm đạo hữu, ta nghe bọn hắn nói, ngươi ở trên đại hội tán tu đã tuyên bố đầu nhập vào Thiếu chủ nhà ta, chỉ cần ngươi không có nhị tâm gì, sau này mọi người là người một nhà. Ngươi không cần câu thúc như vậy.



Tiết Đồng rất thân thiện, an ủi Đàm Chí.



Đàm Chí miễn cưỡng cười cười:



- Đa tạ Tiết huynh đệ. Tiết huynh đệ nhìn rất tuổi trẻ a.



Tiết Đồng cười nói:



- Những người trong Thiếu chủ phủ này, ngoại trừ mấy vị Đại Đế tiền bối ra, đại đa số niên kỷ đều không tính lớn.



Đàm Chí gật gật đầu:



- Tiết huynh đệ, ta mới đến, có chút quy củ còn không hiểu. Ta muốn hỏi một chút, trong Thiếu chủ phủ này, có Cấm khu gì không thể đi loạn không?



Tiết Đồng cười nói:



- Cấm khu ngược lại là không có, nhưng mà quy tắc ngầm vẫn phải có. Địa phương Thiếu chủ sinh hoạt hàng ngày, còn có địa phương nữ quyến ở, nam tu là không thể tới. Đương nhiên, cửa khẩu các nơi đều có người trông coi, toàn bộ Thiếu chủ phủ ngoài lỏng trong chặt. Chỉ cần ngươi không đi loạn, cơ bản đều không có việc gì.



- Nói như vậy, bằng hữu tầm đó ghép nhà, có lẽ không có sao chứ?



- Tự nhiên không có việc gì, Đàm đạo hữu, ngươi ở Thiếu chủ phủ có bằng hữu?



Tiết Đồng nói giỡn hỏi.



Đàm Chí nói:



- Ta vừa tới Thiếu chủ phủ, còn không kịp có bằng hữu gì. Bất quá sau này thời gian dài, tổng có thể kết giao đến vài bằng hữu.