Độc Tôn Tam Giới
Chương 221 : Muốn điệu thấp, thật sự rất khó 1
Ngày đăng: 06:54 19/04/20
- Ồ? Bọn hắn cưỡi là cái gì?
Trên lưng Dực Long kia, nhìn nhóm người Giang Trần cưỡi Kim Dực Kiếm Điểu, một người trẻ tuổi hỏi.
Giang Trần cùng bọn người Câu Ngọc nhìn nhau, trong nội tâm cũng có chút bất đắc dĩ. Thật sự là không muốn gặp cái gì, sẽ tới cái đó.
Nhóm người này, tổng cộng tám cái, nguyên một đám mặc bào phục Hồng sắc, bên ngoài bào phục, thêu đường vân dài hẹp màu xanh da trời.
Rõ ràng là người Càn Lam Bắc Cung, cũng là người mà Đường Long năm lần bảy lượt dặn dò bọn hắn không nên trêu chọc.
Nhóm người Giang Trần đã điệu thấp, gặp người liền nhường đường, tận lực không gây chuyện. Nhưng mà tám người này dừng lại, Giang Trần liền biết rõ, có đôi khi không phải tránh là được.
- Các ngươi, nhìn xem rất lạ mặt, từ nơi nào đến, đang muốn đi đâu?
Ở trong đám người kia, một thanh niên nam tử hơn hai mươi tuổi, thân hình cao lớn hỏi.
Người này, hẳn là người cầm đầu. Xem hắn diễn xuất, tựa hồ trước sau như một cao cao tại thượng, thói quen bao quát, thói quen chất vấn người khác.
- Vương đô.
Giang Trần trả lời hai chữ.
- Nói nhảm! Sư huynh của ta hỏi các ngươi từ đâu tới!
Giang Trần liếc đám người kia:
- Điều này trọng yếu sao?
- Nói lời vô dụng làm gì? Hỏi ngươi, liền thành thành thật thật trả lời!
Một nam tử khác lớn tiếng quát.
Câu Ngọc mặt mày hơi động, nàng cũng không phải loại mặc người quát mắng, coi như là Càn Lam Bắc Cung, là người chọc không được, nhưng Câu Ngọc hai mươi năm dưỡng thành tính cách nóng bỏng, há sẽ bị người hù ngã?
Giang Trần cũng không muốn ở trong địa bàn của người ta động thủ, truyền âm cho Câu Ngọc:
- Ngươi cùng phụ thân ta mở đường, mang theo đội ngũ đi trước, ta ngăn những người này lại, sau đó sẽ đi.
Câu Ngọc công chúa liếc mấy người kia, ánh mắt lộ ra khinh miệt. Đám người kia, dù không có Giang Trần, Câu Ngọc nàng cũng không sợ.
Giang Trần đã muốn ra tay kiềm chế, cái kia cũng không tệ.
Muốn nói ở trong địa bàn của người ta động thủ, cuối cùng là chịu thiệt. Câu Ngọc suy nghĩ cẩn thận điểm này, liền vung tay lên, cùng Giang Phong hình thành ăn ý, mang theo đội ngũ không nói hai lời, phi tốc ly khai.
- Ồ? Thật muốn đi?
- Chớ đi, đứng lại!
Giang Trần một người đã đủ giữ quan ải, giơ lên Đại Vũ cung trong tay, cũng không dùng mũi tên của Đại Vũ cung, mà là cầm ba mũi tên bình thường.
- Các ngươi gấp cái gì, ta còn chưa đi. Muốn chơi, ta cùng các ngươi chơi.
Khí thế của Giang Trần đột nhiên tuôn ra, Thương Lãng chân khí nhấc lên chân khí gợn sóng cực lớn, xoáy lên vụ hải chung quanh, lộ ra rất đồ sộ, rất có tư thế "một người đã đủ giữ quan ải, vạn người không thể khai thông".
Chớ xem thường cung này, tay hơi cong, những đệ tử Càn Lam Bắc Cung muốn xông qua kia, mỗi một cái đều dừng lại.
Bọn hắn không phải người ngu, đều là Chân khí đại sư, bái kiến rất nhiều trận chiến.
Người trong nghề vừa ra tay, đã biết rõ môn đạo.
Giang Trần hơi cong tay, phóng xuất khí thế, liền có khí thế thôn thiên nạp địa. Loại khí thế này, tuyệt không phải phô trương thanh thế, mà là thông qua huyết chiến, một lần một lần ma luyện ra.
Đây là khí thế đã từng chém giết qua Linh Đạo cường giả!
Bọn hắn ai cũng không nghi ngờ, nếu như bọn hắn tùy tiện tiến lên, nhất định sẽ trở thành quỷ dưới tên của đối phương!