Độc Tôn Tam Giới

Chương 2217 : Mượn đao giết người (1)

Ngày đăng: 07:28 19/04/20


̣n đao giết người. (1)



Thái tử, chính là sắp xếp quan trọng nhất của hoàng đế Xích Đỉnh đế quốc. Chẳng lẽ thái tử cũng vẫn lạc. Lần này Xích Đỉnh hoàng đế cả kinh không nhỏ a.



Rốt cuộc hắn cũng không ngồi yên được nữa:



- Ra đi xem một chút.



Quách lão tiến lên một bước, quỳ gối trước mặt Xích Đỉnh hoàng đế, nói:



- Bệ hạ, bây giờ không nên ra ngoài, quá nguy hiểm.



XÍch Đỉnh hoàng đế giận dữ không thôi:



- Thái tử của trẫm trong tay địch nhân, trẫm muốn đi cứu nó.



- Bệ hạ, không thể, ngàn vạn lần không thể.



Quách lão cuống quít dập đầu, nói:



- Đây là bọn họ muốn dẫn bệ hạ đi ra ngoài. Bệ hạ còn, tâm của mọi người còn. Còn chưa chắc người bên ngoài đã là thái tử, coi như là thái tử điện hạ, so với bệ hạ mà nói, cái gì nặng cái gì nhẹ cơ chứ?



- Đừng cản ta, ai cũng đừng cản ta.



Xích Đỉnh hoàng đế định lách qua người Quách lão.



Quách lão ôm đùi Xích Đỉnh hoàng đế, cầu khẩn:



- Bệ hạ, lấy giang sơn xã tắc của Xích Đỉnh đế quốc làm trọng a.



Lúc này trong hư không truyền tới một tiếng kêu thảm thiết.



Tiếng hét thảm này khiến cho đầu óc XÍch Đỉnh hoàng đế trống rỗng. Sao hắn không thể nghe ra thanh âm của nhi tử mình cơ chứ?
Đánh bạc là trận pháp phòng ngự của hoàng cung đủ cường hãn, đánh bạc lão tổ Yến gia có thể tập kích Giang Trần thành công, đánh bạc Bất Diệt Thiên Đô và Đan Hỏa thành kia sau khi nghe qua sẽ ra mặt can thiệp.



Xích Đỉnh hoàng đế cũng muốn mở miệng, nếu như lần này có thể tránh được một kiếp này, hắn sẽ không để ý tới tất cả mà quỳ xuống dưới trướng Đan Hỏa thành, làm tay sai cho Đan Hỏa thành kia cũng tốt.



Hắn cũng coi như đã hiểu rõ, Bất Diệt Thiên Đô này tuy rằng cường đại, thế nhưng trước mặt Lưu Ly vương thành, cuối cùng vẫn là nhỏ bé.



CHuyện lần này Xích Đỉnh hoàng đế cũng không tin Bất Diệt Thiên Đô không nhận được tin tức của hắn từ trước đó. Thế nhưng mà Bất Diệt Thiên Đô lại không có tỏ vẻ một chút nào.



- Hoàng đế lão nhân...



Thanh âm bất cần của Tiêu Vân vang vọng, lại một lần nữa từ trong hư không truyền ra:



- Đều nói là đế vương, tình cảm mỏng. Con ruột mình chết trước mặt, không ngờ lại có thể ngồi yên không để ý tới. Tốt, trong tay Tiêu mỗ còn có tám đệ tử hoàng thất, giết từng người, nhìn xem giết tới khi nào, nhìn xem ý chí sắt đá của ngươi có thể đả động được hay không.



Tiêu Vân cười hắc hắc vô cùng quái dị, lại một đao chém ra.



Lại một thi thể đệ tử hoàng thất từ trên không trung rớt xuống, thủ cấp trực tiếp bị ném vào trong nội viện hoàng cung.



Mỗi một đệ tử hoàng thất đều có xuất thân hiển hách.



Liên tục không ngừng có đệ tử hoàng thất từ trên không trung rơi xuống, đầu thân khác biệt, làm cho nội bộ hoàng thất cũng xuất hiện bạo động.



- Bệ hạ, đây đều là đệ tử tinh anh của hoàng thất a. Ngươi không thể ngồi yên không để ý tới a.



- Nếu cứ tiếp tục giết như vậy, không cần bọn họ động thủ, Yến gia chúng ta đã tới gần diệt vong rồi.



- Bệ hạ...



Trong nội bộ hoàng thất cũng có người gây áp lực tình cảm với Xích Đỉnh hoàng đế. Đều là người hoàng tộc Yến gia, lại nói đều là chín thân dòng họ, những người trong nội bộ hoàng thất này, một khi thi triển áp lực tình thân, ngay cả Xích Đỉnh hoàng đế cũng có chút không chống đỡ được.



- Tất cả câm miệng cho trẫm, thái tử của trẫm, còn có hai vương tử, hôm nay đều vì đế quốc mà tuẫn thân. Bọn ngươi thân là dòng dõi hoàng thất, không phải một chút giác ngộ hi sinh cũng không có đấy chứ?