Độc Tôn Tam Giới
Chương 2221 : Trận pháp đáng sợ (1)
Ngày đăng: 07:28 19/04/20
̣n pháp đáng sợ. (1)
- Nhị vị đạo hữu, tiếp tục như vậy không phải là biện pháp. Đệ tử tinh anh của ba đại tông môn chúng ta chịu không được thương vong như vậy a.
Tông chủ Xích Ly tông ca thán.
- Ài, Yến gia này thống trị Xích đỉnh trung vực mấy ngàn năm, từng đời, từng đời, không biết đã vơ vét bao nhiêu của cải của dân chúng. trận pháp này tuyệt đối là dựa vào linh thạch để gây dựng lên.
Tông chủ Thiên Ưng tông tức giận nói.
Tông chủ Vạn Phật tông thì lại lắc đầu:
- Bằng không thì sao? Trận pháp này tuy rằng rất hao phí linh thạch, thế nhưng tuyệt đối không chỉ có dựa vào linh thạch thuần túy mà tạo nên trận pháp được. Trận pháp này có thủ bút thượng cổ, thập phần thâm ảo, ta đoán, trận pháp này ngay cả Giang Trần thiếu chủ kia chỉ sợ cũng khó giải quyết. Bằng không tại sao lại phái chúng ta ra xung phong? Nói trắng ra còn không phải là muốn hi sinh người trong nhà, làm cho tam tông chúng ta làm bia đỡ đạn cho bọn họ hay sao?
- Hừ, ngươi nói nhỏ một chút. Bị bọn họ nghe được chính là đại họa ngập đầu a.
- Hừ, ta sợ cái gì? Nhưng mà hoàng thất Xích Đỉnh quốc này cũng không phải vật gì tốt. Nói cho cùng đây là phiền toái mà hoàng thất Xích Đỉnh tự mình gây nên.
- Đúng vậy a, nếu như không phải bọn họ can tâm làm tay sai cho Bất Diệt Thiên Đô, bị Bất Diệt Thiên Đô xui khiến đi đối phó với Vạn Tượng Cương Vực, nào có cục diện ngày hôm nay.
Ba đại tông chủ này thấp giọng nghị luận, bọn họ cảm thấy chiến trường bên này chém giết rung trời, bên Giang Trần thiếu chủ kia nhất định không nghe được lời bọn họ nói.
Thế nhưng mà bọn họ vẫn như cũ không dám nói bậy về Giang Trần. Người trẻ tuổi này trong lòng bọn họ đã thành lập đủ uy nghiêm, làm cho trong lòng bọn họ không tự chủ mà sinh ra sự kính sợ.
- Cẩu hoàng đế kia tới lúc này còn muốn kéo một nhóm người lớn chết với bọn hắn sao?
Tông chủ Thiên Ưng tông thở phì phì, tay chộp một cái, một thanh trường đao đen sì xuất hiện trong tay hắn:
- Quách lão, ngươi đi cùng Hạ thống lĩnh, mang theo mấy đại nội cao thủ, tìm cơ hội giết bọn chúng đi.
- Vâng.
Quách lão lặng lẽ ra khỏi hàng, quỳ xuống nói với Xích Đỉnh hoàng đế.
- Bệ hạ, lão nô xuất chiến, sinh tử không biết. Bệ hạ bảo trọng thân thể. Nếu như lão nô một đi không trở lại, không thể tiếp tục phục thị bệ hạ, mong bệ hạ nhất định phải lấy triều cương làm trọng, không thể rối loạn.
Quách lão nói xong liên tục dập đầu vài cái, vung tay lên rồi nói:
- Võ giả đại nội chúng ta chịu hoàng ân. Hôm nay chính là lúc chúng ta dùng khí tiết mình báo ân quân chủ. Ai nguyện ý xuất chiến cùng với lão phu?
- Ta nguyện ý.
- Ta.
Quách lão là tổng quản đại nội, cao thủ đại nội dưới trướng hắn như mây, cũng là người cường đại nhất bên cạnh XÍch Đỉnh hoàng đế, cũng là tri kỉ, là trung thần.
Bọn họ khi vừa mới ra đời đã bị tẩy não, dùng thân phận thân vệ hoàng đế mà lớn lên. Bảo hộ hoàng đế, cống hiến sức lực cho hoàng đế. Đây là nhiệm vụ cả đời bọn họ, là truy cầu duy nhất trong đời.
XÍch đỉnh hoàng đế nhìn Quách lão mang theo một đám cao thủ đại nội mang theo tư thế nghĩa không chùn bước rời khỏi, trong lúc nhất thời, cho dù hắn có ý chí sắt đã cũng hơi chút áy náy.
Lúc hồn loạn, thời khắc nguy cấp mới biết được ai trung thành nhất với mình.
Trừ Quách lão và Hạ thống lĩnh ra, văn võ cả triều, người vì hắn phân ưu đã ít càng thêm ít. Hoàng thất nuôi nhiều người như vậy cũng không có bao nhiêu người có thể đứng ra phân ưu thay hắn.