Độc Tôn Tam Giới
Chương 2224 : Trong ngoài trận pháp (1)
Ngày đăng: 07:28 19/04/20
̀i trận pháp. (1)
Trên đường đi, hư không cũng bị đánh nát, huống chi là những võ giả tu vi còn xa không kịp hắn này?
Phàm là nơi chiếc chùy màu đỏ kia đi qua, trong vòng khoảng chừng hai mươi mét, cơ hồ tất cả Ngự Lâm quân đang xông lại, toàn bộ đều bị quang mang của chiếc chùy kia giết chết, huyết nhục bay tán loạn.
Ngay cả tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra, trên trăm võ giả xông lên trước ngay cả một người cũng không còn sống. Ngay cả thi thể nguyên vẹn cũng không có lưu lại.
- Lão đại, giữ lại một ít cho ta a.
Tiêu Phong cũng không cam lòng yếu thế, đáp xuống, chỉ là hắn lại trực tiếp phóng về phía Quách lão kia.
Tiêu Phong có con mắt thế nào chứ? Thoáng cái đã nhìn ra lão nhân này là một thủ lĩnh khác trong đám người kia.
Thực lực Tiêu Phong cũng tương xứng với Tiêu Vân, thực lực của hai huynh đệ ngang nhau, khó phân cao thấp. Cho nên Tiêu Phong thấy Tiêu Vân giết sảng khoái như vậy tự nhiên vô cùng ngứa tay.
Trước khi bổ nháo xuống phía dưới khí thế cường đại của hắn đã tập trung vào người Quách lão kia.
Ở trong đại nội, trừ vị lão tổ Yến gia kia có thể nhẹ nhàng áp chế hắn ra, những cao thủ khác, không người nào dám nói có thể áp chế Quách lão.
Cho dù là hoàng đế Xích Đỉnh đế quốc và Hạ thống lĩnh chỉ sợ cũng phải kém hơn Quách lão một ít.
Nhưng mà giờ phút này Quách lão giống như con thỏ nhỏ bị một người thợ săn nhìn chằm chằm vào, toàn thân không tự chủ được bắt đầu co rúm lại.
Uy áp đế cảnh cường đại giống như một lao ngục vô hình, nhốt hắn lại, làm cho hắn không có cách nào chống cự được, không có cách nào chống cự được gì.
- Tiêu phong, lão nhân này giữ lại còn sống.
Bỗng nhiên Giang Trần ở phía xa truyền âm tới.
Tiêu Phong đang muốn vặn chết Quách lão nghe thấy Giang Trần thiếu chủ ra lệnh như vậy lập tức dừng tay. Tay nắm Quách lão trong tay giống như diều hâu chộp gà con vậy.
Bên người Giang Trần, Thương Hải đại đế không nhịn được chà xát tay, vẻ mặt kích động.
Quách lão điên cuồng cười ha hả:
- Họ Giang, ngươi quá ngây thơ rồi. Ngươi cho rằng chuyện cho tới nước này, lão phu chẳng lẽ còn sợ ngươi dùng cực hình tra tấn bức cung hay sao? Muốn cạy được tin tức từ trong miệng lão phu sao? Nằm mơ đi.
Giang Trần thấy lão nhân này có bộ dáng chính khí, thấy chết không sờn này không nhịn được cười lớn.
Hắn nhìn về phía hoàng cung Xích Đỉnh đế quốc, nhẹ nhàng cười nói:
- Lão đầu, có phải ngươi cho rằng bổn thiếu chủ bắt ngươi là bó tay với hoàng cung Xích đỉnh đúng không?
Mặt Quách lão đen lên, từ từ nhắm hai mắt lại, dứt khoát không thèm quan tâm tới Giang Trần.
- Tiêu Phong, truyền hiệu lệnh của ta, mời Vô Song đại đế gấp rút tới tiếp viện. Chuyện biên cảnh giao cho Bàn Long đại đế tự tay lo liệu.
- Vâng.
Tiêu Phong lập tức đi làm việc.
Quách lão nghe được bốn chữ Vô Song đại đế, thân thể còng kia không nhịn được khẽ run lên. Hắn cũng biết Vô Song đại đế này là một trong sáu đại cự đầu tán tu. Tu vi vô cùng cường đại.
- Thiếu chủ, lão nhân này tính tình chẳng khác gì hòn đá trong hầm cầu, vừa thối lại vừa cứng. Không bằng dùng một chưởng đánh chết đi?
Thương Hải đại đế đề nghị.
- Không vội giết hắn.
Giang Trần khoan thai cười nói.
- Lão nhân này nhất định là người hầu cận bên người Hoàng Đế lão nhân, ta muốn cho hắn cơ hội, biết một chút, cái gọi là trận pháp phòng ngự của Xích Đỉnh trung vực bọn chúng trước mặt bổn thiêu chủ căn bản không có ý nghĩa gì.
- Hắc hắc, thiếu chủ là trận pháp đại sự. Trận pháp của Xích Đỉnh trung vực này, làm sao có thể lọt vào pháp nhãn của thiếu chủ ngài? Ta thấy người Xích Đỉnh trung vực mơ mộng hão huyền, cảm thấy dựa vào trận pháp này là có thể tham sống sợ chết hay sao?