Độc Tôn Tam Giới
Chương 2247 : Tới gần chân tướng (2)
Ngày đăng: 07:28 19/04/20
́i gần chân tướng. (2)
Hai huynh đệ một trái một phải hóa thành hai đạo lưu quang giáp công Khâu trưởng lão kia.
Khâu trưởng lão quát:
- Mãng nhi, đi trước đi.
Triệu Mãng khẩn trương, tay chộp một cái, một tấm Độn Không phù xuất hiện, định thúc giục. Thế nhưng mà ngay khi hắn định thúc dục, chuyện xảy ra trên người Đan Phi vừa rồi lại lặp lại trên người hắn, không chút sai biệt nào.
Nhưng mà lúc này hắn thảm hại hơn rất nhiều.
Một đạo quang mang hiện lên, cả bàn tay hắn không biết bị lực lượng gì thoáng cái cắt xuống. Tấm Độn Không phù và bàn tay hắn thoáng cái biến mất trước cổ tay hắn.
- Ah.
Triệu Mãng kêu thảm một tiếng, tay trái nắm chặt cánh tay phải không còn bàn tay, mồ hôi to như hạt đậu từ trên trán đổ xuống.
Trong hư không vang lên một đạo thanh âm lạnh nhạt:
- Khâu đầu trọc, ngươi là trưởng lão Thiên Hà cung, chạy tới Vạn Tượng Cương Vực là muốn chết, không trách được người khác a.
Thanh âm này, khí thế bàng bạc giống như thủy triều, mãnh liệt kéo tới, khiến cho khí huyết toàn thân Khâu trưởng lão quay cuồng, cơ hồ không đứng vững được.
Khâu trưởng lão cả kinh, toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Hai huynh đệ này đã khó giải quyết, người chưa tới này, không nói về thanh thế hay là về tu vi nhất định còn trên hai huynh đệ này. Khí thế rõ ràng cường đại hơn nhiều.
- Chẳng lẽ là cường giả Đế cảnh?
Khâu trưởng lão nghĩ tới đây, lập tức sợ hãi tới mức sắc mặt trắng bệch. Nếu như đây thực sự là cường giả Đế cảnh giá lâm, họ Khâu hắn cho dù có thủ đoạn thông thiên cũng lành ít dữ nhiều.
- Sư tôn, hắn... Hắn cắt đứt tay đệ tử a.
Triệu Mãng nhìn thấy cánh tay không còn bàn tay, điên cuồng rống lên.
Đan Phi mờ mịt nói.
- Những ngày qua ta đều đi lại bốn phía liên minh thập lục quốc. Không có thấy tin tức bên ngoài.
- Ha ha, nhắc tới cũng kỳ quái. Đan Nhi tiểu thư sao lại giống như thiếu chủ, cũng cảm thấy hứng thú với Bảo Thụ tông này? Thiếu chủ đã từng là đệ tử Bảo Thụ tông, chẳng lẽ ngươi cũng vậy?
Thương Hải đại đế vui vẻ nói.
Hắn nào biết rằng lời nói vui đùa này làm cho toàn thân Đan Phi chấn động, giống như là bị điện giật, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần này lập tức thành trắng bệch.
- Ngươi nói gì? Chân thiếu chủ, hắn... Hắn là người Bảo Thụ tông hay sao?
Đan Phi đột nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, đầu óc trống rỗng, có chút không theo kịp.
Đan Phi cơ hồ không đứng vững, bước chân lảo đảo, miễn cưỡng vịn vào một cây cổ thụ bên người, lúc này mới đứng vững.
Thương Hải đại đế cười cười nói:
- Hóa ra quả nhiên Đan Nhi tiểu thư không biết. Thiếu chủ chúng ta vốn chính là người từ liên minh thập lục quốc đi ra. Bảo Thụ tông là nơi mà người từng đi qua. Thiếu chủ chúng ta không quên ơn nghĩa hương khói, cho nên trước tiên đã phái chúng ta tới Bảo Thụ tông này.
Đầu óc Đan Phi trống rỗng, những lời này của Thương Hải đại đế khiến cho suy nghĩ của nàng thoáng cái trở thành một đám bột nhão, miệng lẩm bẩm nói:
- Bảo Thụ tông, liên minh thập lục quốc? Chân thiếu chủ? Thương Hải đại đế, không phải ngươi đang nói giỡn với ta đó chứ/
- Đương nhiên là không phải.
Thương Hải đại đế nhếch miệng cười nói:
- Hiện tại việc này đã truyền khắp thiên hạ, ai cũng biết, không tin thì ngươi hỏi huynh đệ Canh gia một chút. Hai người bọn họ cũng là tâm phúc của Giang Trần thiếu chủ.
Giang Trần?
Hai chữ này tựa như sấm sét giữa trời quang, làm cho thân thể mềm mại của Đan Phi thoáng cái run lên. Trong nháy mắt này cơ hồ nàng cho rằng mình gặp ảo giác.