Độc Tôn Tam Giới

Chương 226 : Độc khiêng Tứ đại nửa bước Tiên cảnh 1

Ngày đăng: 06:55 19/04/20


Lúc này, một đạo châm chọc khiêu khích thanh âm, theo trong hư không khoan thai địa truyền tới.



Giang Trần biến sắc, không hề dừng lại, vô danh đao trong tay, phản công hướng vòng chiến phía sau.



Đạo đạo đao mang đổ xuống, mang theo chân khí đáng sợ nhất của Giang Trần.



Phốc, Phốc!



Tựa như chém dưa thái rau, liền có bốn năm người bị Giang Trần chém thành hai đoạn, thi thể chia lìa, từ trên không trung rớt xuống.



- Hướng mặt nam bay đi, đừng có lưu lại, nhanh! Ta kéo phía sau!



Thanh âm của Giang Trần có chút lo lắng. Bởi vì, Thuận Phong Chi Nhĩ của hắn, đã bắt đến tung tích địch liên tục không ngừng lao tới, thậm chí có bốn năm nhóm người, từ các nơi vây quanh đến!



Sở dĩ để cho đồng bạn hướng mặt phía nam đi, là vì nhóm người mặt phía nam kia, khí thế tương đối yếu một ít, không có nửa bước Tiên cảnh như Dịch sư huynh áp trận.



Hướng mặt phía nam, có lẽ là một đường sinh cơ duy nhất.



Về phần mặt phía nam sẽ đi đến địa phương nào, có xâm nhập Cấm khu lãnh địa của người khác hay không, lúc này Giang Trần cũng không nghĩ nhiều vậy.



Cũng may, nhóm người này đều được huấn luyện nghiêm chỉnh, nghe Giang Trần nói, cũng không chậm trễ, nhao nhao hướng phía nam chạy như bay.



Giang Trần vận hành Thuận Phong Chi Nhĩ đến trạng thái đỉnh phong, tai nghe bát phương. Các loại tin tức không ngừng thông qua lỗ tai hội tụ đến trong óc.



Kể cả đội ngũ của Dịch sư huynh, tổng cộng có năm đạo nhân mã.



Phía đông, phía tây, có hai đội ngũ. Đông bắc, tây bắc có một đội ngũ.



Còn lại một đội ngũ, từ mặt phía nam chạy đến, rất nhanh liền cùng nhóm người Câu Ngọc chính diện va chạm.



Năm đạo nhân mã này, mặt phía nam yếu nhất, thực lực mạnh nhất nhiều lắm là cùng Câu Ngọc tương đương, không đủ gây sợ.



Hiện tại Giang Trần chỉ hy vọng, nhóm người Câu Ngọc có thể phá tan ngăn trở phía nam. Chỉ cần phá tan ngăn trở này, liền nhảy ra vòng vây, trốn ra khu vực Càn Lam Bắc Cung.



Đương nhiên, hiện tại năm đạo nhân mã này, Dịch sư huynh từ phía đông đến, trên cơ bản đã không có sức chiến đấu gì rồi.
Thanh niên kia thật giống như trêu đùa hí lộng con mồi, trêu chọc lấy Giang Trần.



Bất quá, cử động lần này của hắn lại không phải cố ý khoe khoang mồm mép, mà là muốn thông qua đối thoại, nói bóng nói gió, thăm dò phản ứng của Giang Trần.



Một trận đối thoại xuống, thanh niên mắt tam giác thu lại ý khinh thị vừa rồi, trong lòng âm thầm nghiêm nghị. Khó trách Dịch Thiên Tùy cũng bị thất thế.



Tiểu tử này, đối mặt bốn nửa bước Tiên cảnh, vậy mà một chút cảm xúc chấn động cũng không có.



Lẽ ra, Chân Khí cảnh cường giả, gặp được Tiên cảnh cường giả, bản năng sẽ sinh ra một chút khủng hoảng, sợ hãi, thậm chí là không tự chủ được muốn chạy trốn.



Nhưng mà, thanh niên mắt tam giác ở trên người Giang Trần, căn bản không có phát hiện loại manh mối này.



- Tiểu tử này, khẳng định rèn luyện đại nghi lực, bằng không mà nói, không có khả năng bình tĩnh như thế.



Ý niệm trong đầu thanh niên mắt tam giác khẽ động, trong tay đã nhiều ra một thanh kiếm.



- Chư vị, ta cùng hắn chơi đùa. Nói trước, nếu như ta hạ tiểu tử này, trang bị trên người hắn, toàn bộ quy ta!



Ngữ khí của mắt tam giác có chút bá đạo.



- Nằm mơ!



Ba nửa bước Tiên cảnh khác, đồng thời lên tiếng quát lớn.



Thanh niên mắt tam giác giận dữ:



- Ta xung phong, chẳng lẽ các ngươi kiếm tiện nghi?



- Không có người bức ngươi xung phong.



Một Võ Giả mập mạp khác tức giận nói.



Giang Trần thấy đối phương nội chiến, trong nội tâm ngược lại âm thầm cao hứng. Những người này, càng kéo dài thời gian, đối với hắn càng có lợi.