Độc Tôn Tam Giới
Chương 2287 : Không thể buông tha (1)
Ngày đăng: 07:29 19/04/20
Rời địa bàn của Nguyệt Thần Giáo, Giang Trần đang suy nghĩ, đến cùng Đan Cực Đại Đế kia sẽ ở địa phương nào ra tay? Lúc trải qua địa bàn của Đan Hỏa Thành, Giang Trần nhìn như lạnh nhạt, nhưng trên thực tế lại thời
khắc đề phòng Đan Cực Đại Đế kia sẽ bỗng nhiên ra tay.
Một mực qua địa bàn của Đan Hỏa Thành, Đan Cực Đại Đế lại không có động tĩnh.
Bất quá cái này cũng không có để cho Giang Trần phớt lờ. Trái lại, loại cảm giác bị đè nén kia, chẳng những không có yếu bớt, ngược lại không ngừng gia tăng.
Bất quá, đối với Giang Trần mà nói, loại cảm giác bị đè nén này, lại là chuyện tốt.
Chỉ cần mình bị Đan Cực Đại Đế nhìn chằm chằm, vậy đối với tuyến đường cha
mẹ mà nói, tuyệt đối là đại hảo sự. Hắn để cho cha mẹ ly khai trước nửa
tháng, mà đoạn đường này, hắn lại đi rất chậm. Hôm nay tính tính toán
toán, có lẽ cha mẹ đã an toàn tiến nhập lĩnh vực của Thiên Kiếm Tông
rồi.
Tiến nhập lĩnh vực của Thiên Kiếm Tông, ít nhất có thể bảo đảm an toàn bảy tám phần.
- Thiếu chủ, Bất Diệt Thiên Đô này, cảm giác hào khí có chút là lạ a.
Dù sao Tiêu Vân cũng là nhân tài kiệt xuất trong tán tu, quanh năm pha
trộn tại tán tu giới, khứu giác cùng trực giác của hắn, so với rất nhiều cường giả tông môn còn cao hơn rất nhiều.
Hắn vừa tiến vào địa
bàn của Bất Diệt Thiên Đô, thì có một loại cảm giác tâm thần không yên.
Đây là trực giác cường giả thuần túy, để cho hắn cảm thấy, Bất Diệt
Thiên Đô này chỉ sợ không quá thái bình.
Nhưng Giang Trần lại cười nhạt một tiếng:
- Chúng ta có nhiều cường giả Đế cảnh như vậy, chỉ là Bất Diệt Thiên Đô,
lại có thể thế nào? Không cần phải lo lắng, cứ việc đi về phía trước.
Hòe Sơn Nhị Tiêu cũng không phải người sợ phiền phức, bọn hắn với tư cách
đội quân tiền tiêu mở đường, chẳng qua là đem tình báo chuẩn xác giao
cho Giang Trần mà thôi.
Cụ thể quyết định như thế nào, đó là sự tình của Giang Trần, bọn hắn sẽ không làm thay.
Thiên Kiếm Tông Hàn Thiên Chiến kia, cũng ngửi được một loại không khí không tốt lắm, khuyên nhủ:
Đạo quang mang này, rất nhanh thoáng hiện, rất nhanh biến mất.
Tia sáng này vừa biến mất, chỗ Hòe Sơn Nhị Tiêu đứng lúc trước, đã hóa
thành một mảnh phế tích, mặt đất bị cày sâu nhiều trượng, thạch bích hai bên, cũng bị mở ra vô số khe rãnh.
Dù Hòe Sơn Nhị Tiêu mạnh thế nào, cuối cùng cũng là huyết nhục chi thân.
Nếu muộn một bước, bọn hắn bị hào quang cường đại kia đánh trúng, chỉ sợ cũng dữ nhiều lành ít.
Giang Trần quyết định thật nhanh, quát:
- Tất cả mọi người đều co rút lại. Đến trong trận pháp của ta.
Giang Trần nhíu mày phân phó, thúc dục Bát Hoang Bàn Thạch Trận, hình thành
một trận hình phòng ngự tạm thời. Bất quá, Giang Trần như cũ không dám
xem thường, mà cảnh cáo nói:
- Chư vị coi chừng, nơi đây thập phần quỷ dị. Nhất định là có người sớm ở chỗ này bố trí mai phục rồi.
- Chết tiệt, quả nhiên bị theo dõi?
Tiêu Phong oán hận hùng hùng hổ hổ.
- Nhìn chằm chằm vào thì sao?
Nhưng Tiêu Vân lại không cho là đúng.
- Mặc kệ đối đầu là ai, hắn dám ra đây, chúng ta liền dám giết hắn.
Hiện tại tư duy của Tiêu Vân vẫn cảm thấy, một đám cường giả bọn hắn, Đế
cảnh thì có hơn mười cái, nhiều cường giả Đế cảnh như vậy, đủ hoành hành Thượng Bát Vực, cần gì phải lo lắng Bất Diệt Thiên Đô?
- Giang
Trần Thiếu chủ, nơi này rất quỷ dị, chúng ta phải cẩn thận ứng đối. Hoàn cảnh bốn phía, tựa hồ có một trận pháp không bàn mà hợp ý nhau. Nhưng
mà cụ thể là trận pháp gì, bổn viện chủ có chút cân nhắc không thấu.
Đây là Thiên Thiền Cổ Viện Tố Hoàn Chân viện chủ nói.