Độc Tôn Tam Giới
Chương 2317 : Giang Trần yêu cầu (2)
Ngày đăng: 07:30 19/04/20
Kỳ thật Đan Cực Đại Đế cũng không ngừng khuyên bảo mình phải trấn định, tỉnh táo.
Thế nhưng mà, nhi tử yêu mến nhất rơi vào trong tay đối phương, làm sao tỉnh táo được?
Cao Sầm Đại Đế ôm quyền nói:
- Giang Trần Thiếu chủ, ta tin tưởng bây giờ ngươi đã làm tốt chuẩn bị
cùng Đan Hỏa Thành ta khai chiến. Hơn nữa, cách cục của Nhân loại cương
vực, hoàn toàn chính xác chịu không được song phương giao chiến. Chuyện
trước kia, nước đổ khó hốt, chúng ta cũng không thể coi như chưa có gì.
Ngươi ngược lại nói xem, rốt cuộc muốn thế nào, ngươi mới có thể buông thành kiến, nắm tay giảng hòa?
Kỳ thật Giang Trần không có ý
định nắm tay giảng hòa, chỉ bất quá bây giờ cùng Đan Hỏa Thành triệt để
vạch mặt, hiển nhiên không phải thích hợp.
Lập tức cười nhạt nói:
- Hiện tại cơn giận của ta còn chưa tan, không có tâm tư nắm tay giảng
hòa. Chờ ngày nào đó ta hết giận rồi, xem lại thành ý của Đan Hỏa Thành các ngươi, Bổn thiếu chủ sẽ suy nghĩ sự tình nắm tay giảng hòa.
- Vậy Thiên Lân Công Tử, có thể trả về sao?
Cao Sầm nhịn không được hỏi.
- Ngươi quá ngây thơ rồi.
Giang Trần cười rộ lên.
- Hiện tại các ngươi ăn nói khép nép, không phải bởi vì ta nắm tấm át chủ bài này sao? Trả lại cho các ngươi? Sau đó bị các ngươi cắn ngược lại
một cái? Ngươi cảm thấy, loại chuyện tốt này, có khả năng sao?
Cao Sầm không phản bác được, Giang Trần này thật đúng là dầu muối không tiến a.
- Giang Trần, đến cùng ngươi muốn thế nào mới bằng lòng thả Thiên Lân Công Tử?
Cao Sầm cũng có chút ép không được nóng tính.
- Mặc dù muốn thả người, vậy cũng phải xem tâm tình của Bổn thiếu chủ.
Hiện tại, các ngươi muốn đánh, cứ tới. Không muốn đánh, vậy liền xéo đi.
Giang Trần cũng tinh tường, những thứ này nhất định là kiêng kị cấm chế của
động phủ, cho nên không dám tiến lên. Hôm nay tình hình như vậy, chỉ sợ
- Giang Trần Thiếu chủ, ngươi muốn ra yêu cầu, xin nói một ít thực tế a.
Bất Diệt Thiên Đô cùng Đan Hỏa Thành ta có giao tình. Bảo Lưu Ly Vương
Thành ngươi đi tiêu diệt Thiên Thiền Cổ Viện, Lưu Ly Vương Thành ngươi
sẽ đi sao?
- Có giao tình?
Giang Trần cười cười, một bộ rất là khéo hiểu lòng người.
- Bất Diệt Thiên Đô không được, vậy đổi thành Thiên Long Phái như thế
nào? Thiên Long Phái cùng Đan Hỏa Thành các ngươi không có giao tình a?
Ta nhìn Long Bá Tương, trước kia còn làm trái lại Đan Cực ngươi, bụng dạ khó lường. Lại nói tiếp, chắc hẳn ngươi đối với Thiên Long Phái cũng
không thoải mái. Sau khi đối phó Lưu Ly Vương Thành ta xong, sẽ đổi đầu
thương đối phó Thiên Long Phái a? Hiện tại, ta cho ngươi một cơ hội danh chính ngôn thuận. Chỉ cần tiêu diệt Thiên Long Phái, con của ngươi, ta
thề với trời sẽ lông tóc không tổn hao gì trả lại cho ngươi.
Lúc này đây, Giang Trần lại đem đầu mâu chỉ hướng Thiên Long phái.
Long Bá Tương nghe vậy, sắc mặt cũng đại biến, kêu lên:
- Giang Trần, ngươi mượn đao giết người, không sợ bị trời phạt sao?
- Ha ha, Long Bá Tương, ta mượn đao giết người, ngươi minh đao minh tiễn
giết người, chẳng lẽ lại không sợ trời phạt? Ta làm, nhiều nhất chỉ xem
là dùng kỳ nhân chi đạo, trị một thân chi thân mà thôi.
Long Bá Tương hổn hển, nói với Đan Cực Đại Đế:
- Đan Cực bệ hạ, tiểu tử này châm ngòi ly gián, cố ý châm ngòi quan hệ
đồng minh của chúng ta, kẻ này phi thường âm hiểm, tâm hắn đáng tru.
Giang Trần châm ngòi, ai nấy đều thấy được.
Thế nhưng mà, ai cũng thấy được, nhưng ai cũng không có biện pháp phá giải.
Đan Cực Đại Đế rốt cuộc là kiêu hùng, hắn biết rõ đây là Giang Trần cố ý
làm khó dễ hắn. Tiêu diệt Bất Diệt Thiên Đô cũng tốt, tiêu diệt Thiên
Long Phái cũng tốt, cái này đối với Đan Hỏa Thành mà nói, đều là không
thực tế.
Một khi làm như vậy, địa vị cùng danh tiếng của Đan Hỏa Thành ở Thượng Bát Vực, sẽ rớt xuống ngàn trượng.