Độc Tôn Tam Giới

Chương 2353 : Trầm Hương cốc (2)

Ngày đăng: 07:30 19/04/20


Hai đại tông môn này giống như là thần giữ cửa, một trái một phải phong tỏa cửa vào.



Mà rất nhiều thế lực bên ngoài thì biểu lộ ngưng trọng, nhìn về phía trước, giận dữ mà không dám nói gì.



Hiển nhiên hai đại tông môn nhất phẩm phong tỏa cửa vào, bọn họ muốn đi vào, hiển nhiên còn thiếu chút dũng khí như vậy.



Bất quá là Thiên Long phái hay là Cửu Dương Thiên Tông đều không phải là thiện nam tín nữ gì. Hai đại tông môn này nổi danh hung hãn.



Thời điểm này ai dám khiêu chiến quyền uy của bọn họ, vậy tuyệt đối là tự mình tìm chết.



Nhìn bộ dáng như tìm kẻ đui mù nào đó của hai đại tông môn này, rất rõ ràng, một khi có kẻ đi lên khiêu chiến quyền uy của bọn họ, bọn họ sẽ lập tức trấn áp.



Nói trắng ra chỉ có bốn chữ, giết gà dọa khỉ.



Thế nhưng mà không có con gà ngu xuẩn nào tiến lên đưa đầu cho bọn họ giết. Khiến cho hai đại tông môn này rất là phiền muộn, có cảm giác không tìm được nơi phát tiết.



Đội ngũ Tử Yên tông giờ phút này đã bị đuổi sang bên một góc. Trừ Tử Yên tông ra còn có Linh Ô các, còn có những tông môn khác của Phượng Minh hạ vực.



So với những tông môn nhất phẩm và nhị phẩm này, những tông môn trong Phượng Minh hạ vực quả thực chính là tồn tại giống như hạt vừng và đậu xanh, căn bản không có cảm giác tồn tại gì cả.



Đội ngũ Tử Yên tông nhìn thấy lão tổ giá lâm, trong mắt tràn ngập vẻ ủy khuất, muốn tiến lên cáo trạng hoặc là thổ lộ tâm tình một chút.



Nhưng mà Tử Yên tông lão này lại căn bản không cho bọn họ có cơ hội, hắn khoát tay nói:



- Không cần phải lên tiếng.



Tử Yên tông lão này rất rõ ràng, Tử Yên tông ở chỗ này hiện tại căn bản không có quyền lên tiếng, càng không có tư cách nói lung tung.



Nếu như những đệ tử Tử Yên tông không thông minh, công khai phàn nàn, nói không cừng sẽ mang tới tai họa ngập đầu cho Tử Yên tông. Cho nên Tử Yên tông lão mạnh mẽ làm cho mọi người câm miệng.



Thế cục hiện tại tuyệt đối không phải là thứ mà Tử Yên tông lão hắn có thể thay đổi.
- Vừa rồi có người nói, đây là địa bàn của Phượng Minh hạ vực các ngươi, có lẽ nên hỏi ý kiến của các ngươi một chút. Bổn đế cũng không phải là loại người ngang ngược không hỏi đạo lý.



Long Phách Tương cười một tiếng quái dị rồi nói tiếp:



- Đối với việc chúng ta tiếp quản nơi này, các ngươi có ý kiến gì không?



Bộ dáng này của Long Phách Tương khiến cho những người của Phượng Minh hạ vực đều hận không thể tát một cái lên cái bản mặt kia của hắn.



Nhìn bộ dáng này quả thực quá ác tâm. Rõ ràng đang cướp đoạt địa bàn người ta, lại còn ra vẻ hỏi người ta có đồng ý hay không.



Đại biểu hoàng thất của Phượng Minh hạ vực vẻ mặt lúc trắng lúc xanh, trong lòng của hắn cũng nghẹn khuất, thế nhưng dưới tình huống như vậy hắn nào dám biểu hiện ra ngoài.



Long Phách Tương cười hắc hắc:



- Nói như vậy các ngươi cũng không có ý kiến đúng không?



Bổn đế cũng là người có nguyên tắc. Đây là địa bàn của Phượng Minh hạ vực các ngươi, đợi khi bí cảnh này mở ra, Phượng Minh hạ vực các ngươi có thể phái ra một ít người vào.



Long Phách Tương nói như vậy, dường như cảm giác hắn đã vô cùng nhân từ rồi vậy.



- Long Phách Tương, người không biết xấu hổ như ngươi đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy a.



Đột nhiên, trong hư không truyền đến một đạo thanh âm.



Sắc mặt Long Phách Tương kia trầm xuống, ánh mắt nhìn về phía đạo thanh âm kia vang vọng.



- Chậc chậc, nghe ngữ khí này chẳng lẽ là tay sai của Đan Hỏa thành?



Long Phách Tương phát lạnh, ánh mắt rét lạnh nhìn về phía xa.