Độc Tôn Tam Giới
Chương 2355 : Thế lực lớn tụ tập (2)
Ngày đăng: 07:30 19/04/20
- Long Phách Tương, như vậy ngươi không có ý định biết khó mà lui đúng không?
Ngữ khí của Vân Lan đại đế bắt đầu âm trầm.
Long Phách Tương lạnh lùng nói:
- Địa bàn này là Thiên Long phái ta chiếm trước. Phượng Minh hạ vực này cũng tiếp giáp với Thiên Long phái ta. Thiên Long phái ta có nghĩa vụ tiếp quản địa phương này, bảo đảm an toàn nơi này. Vân Lan, nếu như ngươi không muốn tạo ra xung đột, tốt nhất nên mang những con chó săn của ngươi lui ra đi.
Vân Lan đại đế không nhịn được mà cười nói:
- Long Phách Tương, xem ra ngươi còn chưa biết tình cảnh của mình hiện tại. Ngươi làm như vậy là đang bức Đan Hỏa thành ta triệt để xé rách da mặt với Thiên Long phái các ngươi.
Long Phách Tương không có trả lời Vân Lan đại đế mà nhìn về phía Cửu Dương Thiên Tông.
- Bằng hữu Cửu Dương Thiên Tông, các ngươi thấy thế nào? Hai tông chúng ta tới trước, Đan Hỏa thành này lại tới sau, không ngờ lại muốn đá chúng ta ra. Việc này Cửu Dương Thiên Tông các ngươi có đồng ý hay không?
Long Phách Tương cuối cùng cũng không phải là kẻ ngu, hắn cũng là kẻ biết nhìn thời thế.
Cho dù Đan Cực đại đế của Đan Hỏa thành không tới, nhưng bản thân Vân Lan đại đế này cũng không phải là nhân vật bình thường. Huống chi, bọn họ còn có Bất Diệt Thiên Đô, Thiên Hà Cung và Thiên Âm tự, ba đại tông môn này ở phía sau. Nếu nói tới thực lực tuyệt đối, Đan Hỏa thành tuyệt đối có thể áp chế Thiên Long phái hắn.
Nhưng mà nếu như Cửu Dương Thiên Tông có thể liên thủ với Thiên Long phái hắn, chưa hẳn đã không thể đối kháng được một chút.
Muốn bọn họ trơ mắt đưa lợi ích trong tay giao cho bên Đan Hỏa thành, Long Phách Tương nhất định sẽ không đồng ý, đoán chừng người Cửu Dương Thiên Tông kia cũng không có khả năng đồng ý.
Một gã cao tầng của Cửu Dương Thiên Tông lên tiếng:
- Vân Lan đại đế, nếu nhưu các ngươi đến để giải quyết vấn đề thì nên tìm ra phương án mà tất cả mọi người có thể tiếp nhận. Nếu như muốn tới cướp không quyền khống chế, vậy không cần khua môi múa mép đấu khẩu với nhau, trực tiếp khai chiến là được.
- Lão hồ ly Đan Cực kia quả nhiên là gian trá như quỷ.
Trong lòng Giang Trần thầm mắng, nhìn qua Vân Lan đại đế kia ra vẻ.
- Phượng Minh hạ vực là chủ nhân của Trầm Hương cốc này. Mặc kệ chúng ta làm chuyện gì, quyết định ra sao, ít nhất có lẽ không nên loại trừ chủ nhân của nơi này sang một bên a?
- Còn nữa, người hôm nay có thể tới nơi này đại đa số là bởi vì nơi này có khu vực biên giới, tất cả mọi người đều lo lắng một khi khu vực biên giới này bị phá hỏng, sẽ ảnh hưởng tới số mệnh nhân tộc. Cho nên điểm xuất phát của mọi người giống nhau. Điểm xuất phát của mọi người đã giống nhau như vậy, có chuyện gì mà không thể ngồi xuống nhẹ nhàng đám phán cơ chứ?
Giang Trần nghe lời Vân Lan đại đế nói cũng trợn mắt há hốc mồm.
Đan Hỏa thành này trở nên vĩ đại từ lúc nào vậy? Lo lắng tới khu vực biên giới? Lo lắng vận mệnh nhân tộc?
Giang Trần nghe chuyện này quả thực giống như nghe được chuyện cười lớn nhất thiên hạ.
- Long Phách Tương, bổn đế biết rõ Phượng Minh hạ vực này cách Thiên Long phái các ngươi rất gần. Ngươi ở nơi này giống như là địa đầu xà vậy. Có lẽ ngươi so với những người khác càng nên bảo vệ mảnh thổ địa này hơn mới đúng.
- Hừ, bớt nói những lời nhảm nhí này đi.
Long Phách Tương lạnh lùng nói:
- Long mỗ ta vẫn nói câu nói kia. Thiên Long phái ta tới trước, ai cũng đừng mong đá văng Thiên Long phái chúng ta ra.
Thái độ của Thiên Long phái rất kiên định.
Bí cảnh này gần đây truyền lưu xôn xao, tất cả mọi người nhận thấy Trầm Hương bí cảnh này có lẽ có bảo vật gì đó chuẩn bị xuất thế.