Độc Tôn Tam Giới

Chương 2404 : Tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc nhận chủ (2)

Ngày đăng: 07:31 19/04/20


Tám huynh đệ này tốn trọn vẹn thời gian nửa tháng mới chậm rãi thích ứng hoàn cảnh bên ngoài, thích ứng tình huống sau khi nhận được tân sinh.



- Ân công, mấy người huynh đệ chúng ta tới bái tạ ân cứu mạng của ân công.



Đại thạch mang theo bảy huynh đệ còn lại đi tới trước mặt Giang Trần.



Giang Trần cười nói:



- Ta cứu tính mạng các ngươi cũng là do cơ duyên xảo hợp mà thôi. Các ngươi không cần cám ơn ta. Ta chỉ hỏi các ngươi, sau này các ngươi có tính toán gì không?



Nói tới đây, tám sinh linh Cự thạch nhất tộc này đều có vẻ mặt mờ mịt. Vượt qua thời đại viễn cổ, bỗng nhiên phục sinh, làm cho cuộc sống của bọn họ trong nhất thời ba khắc, căn bản không tìm thấy được trọng tâm của mình.



Những ân ân oán oán thời kỳ Thái cổ kia cũng đã sớm tan thành mây khói trong dòng sông dài tuế nguyệt.



Cự thạch nhất tộc đương nhiên không còn tồn tại. Chủng tộc cường đại năm đó tiêu diệt Cự thạch nhất tộc cũng bị mưa gió năm tháng thổi bay, không tìm thấy dấu vết nào.



Cũng có thể nói là, dấu vết thời đại Thái Cổ có lẽ đã bị xóa sạch trên cả Thần Uyên đại lục.



- Ân công, chúng ta không có tính toán gì. Lúc trước Đam Thánh Nhân của Thánh Nhất tông cứu mấy huynh đệ chúng ta đã nói cho chúng ta biết. Tương lai nếu như ai có thể phục sinh chop mấy huynh đệ chúng ta, chính là ân công của Cự thạch nhất tộc chúng ta. Muốn chúng ta hảo hảo đi theo phục tùng người này. Chúng ta nghe lời Đam Thánh Nhân.



- Đúng, chúng ta nghe lời Đam Thánh Nhân. Ân công, về sau tám huynh đệ chúng ta theo ngươi lăn lộn.



Nhị thạch cũng phụ họa nói.




- Ma chủ Thiên Ma? Chính là Ma tộc trong lời Trần thiếu nói sao? Rất tốt. Vừa vặn để cho bọn chúng biết rõ sự lợi hại của tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc chúng ta.



- Đúng vậy, tám huynh đệ chúng ta, mỗi người một quyền đều có thể nện hắn thành bánh thịt. Một miếng nước bọt cũng có thể trực tiếp dìm hắn chết đuối.



Nhị thạch tuy rằng trung thực, thế nhưng ngẫu nhiên lại có chút khoác lác, thổi da bò.



Giang Trần cũng biết, muốn tiêu diệt một ma chủ Thiên Ma tuyệt đối không có dễ dàng như vậy. Thánh nhất tông thượng cổ cũng không có giết chết được ma chủ Thiên Ma, tự nhiên Giang Trần sẽ không chủ quan khinh địch.



Hắn lập tức nhìn thần điểu Chu Tước, nói:



- Tiền bối, đừng giả bộ ngủ. Ta biết rõ người luôn nghe lén. Người trấn áp Ma chủ Thiên ma từ thượng cổ tới giờ. Người là người có quyền lên tiếng nhất.



Thần điểu Chu Tước thầm than nhẹ một tiếng, trải qua mấy ngày nghỉ ngơi, trạng thái của nó cũng khôi phục được một chút. Nhưng mà muốn vừa ý, hiển nhiên là chuyện không thể nào, khó mà thoáng cái tình hình chuyển biến tốt đẹp được.



- Không phải ta giả bộ ngủ, Giang Trần à. Đừng trách bản linh không có nhắc nhở ngươi. Ma chủ Thiên Ma khó lòng giết chết được. Chiến lực của Thánh Nhất tông cường đại ra sao? Các loại công kích đáng sợ ra sao? Thế nhưng mà bọn họ phải dùng trận pháp vây khốn ma chủ Thiên Ma. Các loại công kích cùng đánh ra, cũng không có cách nào triệt để giết chết hắn ta.



Thần điểu Chu Tước nói thú ngữ thượng cổ, tám huynh đệ cự thạch nhất tộc nghe không hiểu, khó hiểu hỏi Giang Trần:



- Trần thiếu, con chim lửa lướn này nói thầm với người gì vậy?



- Người ta nói thú ngữ thượng cổ, nói ma chủ THiên Ma này có bao nhiêu đáng sợ. Lúc trước Thánh Nhất tông vây khốn hắn, dùng cơ hồ tất cả các loại thủ đoạn công kích, chỉ có thể vây khốn hắn, không có cách nào giết chết hắn được. Chu Tước tiền bối nói rằng, bằng vào mấy huynh đệ các ngươi chỉ sợ cũng không giết được ma chủ Thiên Ma.