Độc Tôn Tam Giới

Chương 246 : Sự tình náo lớn 1

Ngày đăng: 06:55 19/04/20


́o lớn 1



Thanh niên mắt tam giác kia, hướng Lưu Xán hiến kế.



Lúc trước, thời điểm mấy người bọn hắn đều là nửa bước Tiên cảnh, vì sự tình chia cắt chiến lợi phẩm, làm cho túi bụi, ngược lại để cho Giang Trần ngư ông đắc lợi, thừa cơ chạy đi.



Hôm nay, Lưu Xán tấn chức Tiên cảnh nhất trọng thiên, tu vi tăng nhiều, có thực lực tính áp đảo, mấy người khác tự nhiên dùng hắn cầm đầu, không dám nói chuyện ngang hàng chia cắt.



Lưu Xán âm tàn gật đầu:



- Đại vương tử chí hướng rộng lớn, hắn đối với tài phú không có hứng thú đặc biệt. Bất quá, ở trong tùy tùng của tiểu tử kia, có hai mỹ nữ, tư sắc quả thực không tệ, rất có phong tình dị vực tha hương. Đại vương tử là người phong lưu, nếu như có thể hiến cho Đại vương tử, cũng có thể xem là một nhân tình.



- Tốt, quyết định như vậy đi. Mỹ nữ hiến cho Đại vương tử, đồ vật tiểu tử kia, chúng ta ấn ước định lần trước chia cắt, như thế nào?



Dịch Thiên Tùy vỗ bàn kêu lên.



Ánh mắt mọi người, đều đồng loạt nhìn về phía Lưu Xán. Nếu như Lưu sư huynh không gật đầu, hết thảy đều là nói suông.



Lưu Xán kia cũng cân nhắc đến lúc dùng người, muốn mấy người này đem hết toàn lực, nhất định phải cho bọn hắn một chút chỗ tốt, lập tức gật gật đầu:



- Tốt, ấn ước định lần trước xử lý. Linh cầm, các ngươi một người phân hai con. Nếu có công pháp bí tịch, mỗi người có thể sao chép một phần.



Nửa bước Tiên cảnh, cuối cùng cùng Tiên cảnh nhất trọng thiên có bản chất khác nhau. Mấy tên kia, nghe được Lưu Xán đáp ứng, đều vui mừng quá đỗi.



- Lưu sư huynh, việc này không nên chậm trễ, chúng ta liền đi bái phỏng Đại vương tử!



...



Một lúc lâu sau, phủ đệ của Thiên Quế Vương Quốc Đại vương tử.



- Lưu Xán, ngươi nói người này, ngươi đã biết lai lịch của hắn?



Đại vương tử Diệp Đại, nhàn nhạt mỉm cười.



- Lai lịch?




Đem những ý niệm thượng vàng hạ cám trong đầu ném qua một bên, Giang Trần dùng pháp môn Bàn Thạch Chi Tâm, tĩnh hạ tâm lai, đem sự tình mấy ngày nay, ở trong lòng chỉnh lý thoáng một phát.



Két.. một tiếng, cửa bị đẩy ra.



Một đám Long Nha vệ tràn vào, người cầm đầu bận bào phục Long Nha vệ vàng nhạt, thêu lên đồ án đặc thù. Tướng mạo người này có chút hung ác nham hiểm, khóe miệng hơi có chút ác liệt. Nhất là đôi mắt cho người cảm giác âm trầm không rét mà run, như một đầu độc xà, khiến người sởn hết cả gai ốc.



Những Long Nha vệ khác, đều phi thường chủ động đứng ở hai bên hoặc là sau lưng hắn.



- Luật đô thống, là người này.



Một gã tựa như tiểu đội trưởng nịnh nọt, ở trước mặt hắn tư thái rất thấp nói một câu.



- Ngươi gọi Giang Trần? Đến từ Đông Phương Vương Quốc?



Luật đô thống biểu lộ hung ác nham hiểm kia, ngữ khí âm trầm hỏi.



- Không sai.



- Ngươi bên đường đánh chết đệ tử Càn Lam Bắc Cung, có việc này không?



- Ta đánh chết chỉ là đạo tặc bên đường cướp bóc.



Giang Trần nghe đối phương hỏi, trong nội tâm có chút đề phòng.



- Chuyện phiếm! Đệ tử Càn Lam Bắc Cung, thân phận cao quý, làm sao có thể bên đường cướp bóc?



- Thân phận cao quý? Liền không ở bên đường cướp bóc?



Giang Trần nhàn nhạt liếc đối phương.



- Cái Logic này của các hạ, thứ cho ta nghe không hiểu.



- Tiểu tử, đây là Luật đô thống của chúng ta, ngươi tốt nhất thành thật một chút! Hung hăng càn quấy cái gì?