Độc Tôn Tam Giới

Chương 2469 : Kì thực hư chi, hư thì thực chi (2)

Ngày đăng: 07:32 19/04/20


Tử U Đại Đế thấy giáo chủ rõ ràng không có nửa điểm trách cứ, ngược lại hết thảy như trong dự liệu, cũng có chút kì quái.



- Giáo chủ, tiểu tử này vô lễ như thế, chẳng lẽ giáo chủ không có ý định cho hắn một chút giáo huấn?



Tử U Đại Đế rất mang thù, nghĩ đến Giang Trần khinh thường hắn, hắn cảm thấy mình bị mạo phạm.



- Giáo huấn hắn, còn nhiều thời gian. Bổn giáo chủ sẽ không bởi vì cảm xúc nhất thời, mà làm trễ nãi kế hoạch chỉnh thể.



Ngữ khí của Phong Vân Giáo giáo chủ lộ ra ý vị thâm trường.



Khóe miệng tràn ra một nụ cười quỷ dị, Phong Vân Giáo giáo chủ quay đầu hỏi một người khác:



- Bạo Phong Pháp vương, sự tình Tây Bắc tuyệt địa, làm được thế nào?



Bạo Phong Pháp vương là một đại hán che mặt, tiến lên cung kính nói:



- Giáo chủ, Giới Bi Chi Cảnh ở Tây Bắc tuyệt địa, căn cơ đã dao động. Nếu như Khổ Man tộc cảm ứng được Giới Bi Chi Cảnh dao động, bọn hắn còn có tâm huyết như thời đại Thượng Cổ, như vậy, có lẽ sẽ ngửi được cơ hội.



Phong Vân Giáo giáo chủ nghe vậy, trên mặt lộ ra dáng tươi cười thích ý, vỗ tay nói:



- Tốt, rất tốt! Ngươi không cần lo lắng Khổ Man tộc ngửi không đến cơ hội! Khổ Man tộc là cá mập trong nước, lang trong sa mạc! Bọn hắn trời sinh khát máu, ở đâu có cơ hội, bọn hắn trước tiên có thể cảm ứng được.



Bạo Phong Pháp vương khom người nói:



- Giáo chủ anh minh. Chỉ là thuộc hạ vẫn còn có chút lo lắng, Thượng Cổ đến nay, niên đại thật sự quá xa xưa. Khổ Man tộc kia ở hoang vu chi địa, chủng tộc này còn có thể kéo dài đến thời đại này sao? Dù không có diệt sạch, thì còn có sức chiến đấu như thời Thượng Cổ sao?



Đối với Khổ Man tộc, ấn tượng đầu tiên của mọi người là cùng khổ, thiếu thốn, cằn cỗi.



Ở trong hoàn cảnh khỉ ho cò gáy này, Khổ Man tộc có thể qua được tuế nguyệt dài dòng buồn chán sao?



- Không cần phải lo lắng. Các ngươi đối với tính cách của Khổ Man tộc, không hiểu nhiều lắm. Có lẽ, sinh hoạt an nhàn, có thể phá hủy ý chí chiến đấu của Khổ Man tộc, có thể tê liệt tâm trí của bọn hắn. Thế nhưng mà, hoàn cảnh càng gian khổ, Khổ Man tộc lại càng gánh vác được. Bọn hắn trời sinh, thì có một loại tinh thần ma luyện trong cực khổ. Cho nên, Bổn giáo chủ có thể kết luận, Khổ Man tộc từ Thượng Cổ đến nay, nhất định đã khát khao khó nhịn rồi.
Phong Vân Giáo giáo chủ lại lần nữa hạ lệnh.



- Các ngươi mang tám gã Thiên Cương trưởng lão, 16 tên Địa Sát trưởng lão, mang gấp đôi giáo chúng, đồng dạng vây nhưng không đánh, mục tiêu là Cửu Dương Thiên Tông.



Vây nhưng không đánh?



Tử U Đại Đế có chút bực mình:



- Giáo chủ, có nhiều nhân thủ như vậy, thuộc hạ cam đoan có thể cầm xuống Cửu Dương Thiên Tông!



Hai đại Pháp vương, tăng thêm tám gã Thiên Cương trưởng lão, 16 tên Địa Sát trưởng lão, phối trí như vậy, Tử U Đại Đế có tự tin cầm xuống Cửu Dương Thiên Tông.



Sắc mặt của Phong Vân Giáo giáo chủ trầm xuống:



- Kinh Vân Pháp Vương, ngươi là nghi vấn quyết định của Bổn giáo chủ sao?



Tử U Đại Đế thấy ngữ khí của Phong Vân giáo chủ phát lạnh, lập tức chấn động toàn thân, kinh ra một thân mồ hôi lạnh. Vừa rồi hắn từ Lưu Ly Vương Thành trở lại, không có chiêu hàng được Giang Trần, lại không có bị khiển trách, nên lòng có chút lâng lâng, quên hết tất cả rồi.



Bị Phong Vân Giáo giáo chủ cảnh cáo, mới biết được mình càn rỡ thô lỗ đến cỡ nào. Lại dám vi phạm mệnh lệnh của Phong Vân Giáo giáo chủ? Cái này không phải tự mình tìm phiền toái sao?



- Thuộc hạ không dám, thuộc hạ cẩn tuân pháp chỉ của giáo chủ.



Tử U Đại Đế vốn là nhân vật kiệt ngao bất tuần, hiển nhiên ở trong tay Phong Vân Giáo giáo chủ nếm qua thiệt thòi lớn, lúc này mới sẽ vui lòng phục tùng, khăng khăng một mực như thế.



Mặc dù bị Phong Vân Giáo giáo chủ quát lớn, cũng không dám chống đối chút nào.



- Bạo Phong Pháp Vương, Tật Phong Pháp Vương, các ngươi tiếp tục nhìn chằm chằm hướng đi của Nguyệt Thần Giáo. Hừ, chỉ là Nguyệt Thần Giáo, còn muốn ngăn cơn sóng dữ? Tu bổ Giới Bi Chi Cảnh, quả nhiên không biết cái gọi là.



---------