Độc Tôn Tam Giới

Chương 248 : Ám sóng bắt đầu khởi động

Ngày đăng: 06:55 19/04/20


- Cái bản án này, Luật đô thống tự mình hỏi đến, hơn nữa...



- Thế nào? Các ngươi hẳn là cảm thấy, bợ đỡ được Luật đô thống, thì mệnh lệnh của ta không vào tai các ngươi?



Cái gọi là Đan Hạp Tử, kỳ thật cũng là một gian trong vùng Hắc Lao.



Đây là chuẩn bị cho nhân vật đặc thù, là đãi ngộ khách quý trong Hắc Lao. Tiến vào Đan Hạp Tử, liền đại biểu người này ở Hắc Lao được bảo hộ.



Bằng không thì ném vào Hắc Lao, cùng một đám dân liều mạng giam chung một chỗ, hảo hảo một người đi vào, không chết cũng phải lột da.



Mà Đan Hạp Tử, tuy diện tích không lớn, nhưng mà biệt lập, không bị tử tù khác quấy rối, hoàn toàn chính xác là đãi ngộ của khách quý.



- Ta cuối cùng nói một lần, đưa hắn đến Đan Hạp Tử.



Điền đại đội trưởng thản nhiên nói.



- Các ngươi có thể lựa chọn nghe Luật đô thống, hậu quả, chính các ngươi cân nhắc.



Mấy Long Nha vệ kia hai mặt nhìn nhau, trong nội tâm cũng vô cùng xoắn xuýt. Địa vị của Luật đô thống cao, chỗ dựa càng lớn, đây là tất nhiên.



Nhưng mà, Điền đại đội trưởng là người lãnh đạo trực tiếp của bọn hắn, hơn nữa bình thường đối với bọn họ quả thực không tệ. Ở trong 100 đại đội của Long Nha vệ, Điền đại đội trưởng là nổi danh bao che khuyết điểm, vì lợi ích của thủ hạ, ngay cả đô thống cũng dám chống đối.



Người lãnh đạo như vậy, bọn hắn là thật lòng ủng hộ.



Nếu như nghe Luật đô thống, đưa Giang Trần vào Hắc Lao, như vậy chẳng khác nào triệt để đắc tội Điền đại đội trưởng.



Sau đó, nếu như Điền đại đội trưởng đem chuyện bọn chúng vơ vét tài sản ghi thành báo cáo, đưa cho Long Nha vệ giám sát tư, như vậy chờ đợi bọn hắn, chính là quân pháp xử trí nghiêm khắc.



Nhẹ thì lột bỏ danh hiệu Long Nha vệ, nặng thì trực tiếp bị quân pháp xử tử!



Loại sự tình vơ vét tài sản này, có thể nhẹ có thể nặng. Không có người truy cứu, một chút việc cũng không có. Một khi có người bắt lấy không tha, cái kia chính là đại sự.




- Cái này là giết gà dọa khỉ sao? Ta là con gà đáng thương kia? Mà Tứ vương tử, thì là con khỉ?



Giang Trần cười lạnh nói.



Điền đại đội trưởng sững sờ, cũng cười khổ:



- Đại vương tử sát phạt quyết đoán, trong mắt hắn, không có người nào không thể hi sinh. Hắn muốn giết một người, tựa như giết một con sâu cái kiến.



- Con sâu cái kiến?



Giang Trần giận quá thành cười.



- Rất tốt, rất tốt. Hay cho câu giết gà dọa khỉ. Bất quá, mặc dù hắn coi ta là một con gà đợi làm thịt, lần này chỉ sợ khiến hắn thất vọng rồi.



- A?



Con mắt Điền đại đội trưởng sáng ngời.



Nhưng Giang Trần lại cười nhạt một tiếng, ngồi xếp bằng, dứt khoát nhắm mắt không nói.



Điền đại đội trưởng há hốc mồm, cuối cùng không có lại hỏi tới, mà chắp tay nói:



- Huynh đệ, sự tình phía trên, năng lực ta có hạn, không lẫn vào được. Ở chỗ này, coi như là Luật đô thống kia ra mặt áp ta, ta cũng sẽ không để ngươi chịu ủy khuất gì. Quyền hạn của ta, cũng chỉ có thể đến một bước này.



- Tốt, Điền đại đội trưởng có tình rồi. Phần nhân tình này, Giang Trần ta nhớ kỹ.



Giang Trần nhàn nhạt gật đầu. Hắn cũng biết, Điền đại đội trưởng này nói là lời nói thật, cũng là một người trung hậu.



...