Độc Tôn Tam Giới

Chương 2512 : Giới Bi Chi Cảnh, nghiền nát? (2)

Ngày đăng: 07:33 19/04/20


Kể từ đó, Giang Trần một đường thông suốt, hai ba ngày sau, liền đến cảnh nội của Tà Nguyệt Thượng Vực.



Tây Bắc tuyệt địa, ở khu vực Tây Bắc của Tà Nguyệt Thượng Vực, hoang vu bao la bát ngát, là một nơi đất cằn sỏi đá rộng lớn.



Giang Trần tiến vào Tà Nguyệt Thượng Vực, rõ ràng có thể cảm giác được, không khí bây giờ của Tà Nguyệt Thượng Vực rất áp lực, bốn phía lộ ra một loại cảm giác chiến tranh sắp tới.



Phảng phất chỉ cần một đốm lửa, liền có thể bùng cháy.



- Lực uy hiếp của Khổ Man tộc, quả nhiên là dọa người a.



Giang Trần còn nhớ rõ, lúc trước lần đầu tiên hắn tới Tà Nguyệt Thượng Vực, đối với dân phong nơi này còn rất thưởng thức. Người nơi này, rất biết hưởng thụ sinh hoạt, rất lạc quan sáng sủa.



Mà lần này đến, Giang Trần phát hiện, cơ hồ người lạc quan nhất, nụ cười trên mặt cũng thiếu đi rất nhiều.



Giang Trần đến Tà Nguyệt Thượng Vực, tự nhiên phải đi gặp bằng hữu cũ thoáng một phát.



Hắn ở Tà Nguyệt Thượng Vực, năm đó nhận thức Tỉnh tam gia, còn có Vô Song Đại Đế nghĩa tử Cố Tâm Đường. Hiện tại bọn hắn cũng là nòng cốt của Tà Nguyệt Thượng Vực.



Nhìn thấy Giang Trần bỗng nhiên tới chơi, Tỉnh tam gia cực kỳ mừng rỡ.



- Tam gia, không cần trương dương. Lần này ta tới, là bí mật hành động.



Giang Trần dặn dò.



Lúc này Tỉnh tam gia mới đè nén cuồng hỉ xuống:



- Giang Trần Thiếu chủ, trong khoảng thời gian này, nhớ chết ta rồi. Cũng lo lắng chết ta rồi. Từ khi nghe nói ngươi đánh bại Phong Vân Giáo, thiếu chút nữa chém giết Phong Vân Giáo giáo chủ, bên ta mới yên tâm. Ta đoán, có lẽ những ngày này, ngươi cũng nên đến rồi.



- Ngươi đoán ta sẽ tới?



Giang Trần có chút kinh ngạc.



- Hắc hắc, Giang Trần Thiếu chủ trọng tình trọng nghĩa. Lại có Thanh Tuyền Thánh Nữ, ngươi chắc chắn sẽ không đối với Tà Nguyệt Thượng Vực cùng Nguyệt Thần Giáo thấy chết mà không cứu.



Tỉnh tam gia cười nói.



Giang Trần than nhẹ một tiếng, lại hỏi:
Sau một lúc lâu, tất cả Phệ Kim Thử phản hồi.



- Thiếu chủ, phía trước, bên ngoài một hai trăm dặm, có chấn động khổng lồ, có cấm chế cường đại chấn động. Có lẽ là Giới Bi Chi Cảnh trong truyền thuyết, khí thế rộng rãi, thập phần đồ sộ. Bất quá...



- Bất quá cái gì, nói thẳng a.



Giang Trần nhíu mày.



- Bất quá...



Lời còn chưa nói hết, dưới chân Giang Trần lảo đảo. Bên tai truyền đến từng đợt nổ vang, như là Cửu Thiên sét đánh, nổ vang liên tục.



Mà sau một khắc, toàn bộ mặt đất, tựa như hải triều phập phồng, kịch liệt đung đưa, biên độ cực kỳ cường đại.



Phảng phất vùng hư không này, trật tự trời và đất triệt để rối loạn.



Trong nội tâm Giang Trần, hiện lên một ý niệm đáng sợ.



- Không tốt, người của Nguyệt Thần Giáo gặp nguy hiểm!



Giang Trần đối với người của Nguyệt Thần Giáo, ngoại trừ Từ Thanh Tuyền, để cho hắn thưởng thức, chỉ rải rác mấy người.



Đại giáo chủ, còn có Hứa San Thánh Nữ.



Những người khác, Giang Trần hoàn toàn chưa nói tới giao tình gì, càng chưa nói tới cảm tình gì.



Bất quá, người của Nguyệt Thần Giáo, vì tu bổ Giới Bi Chi Cảnh, nếu như gặp nguy hiểm, Giang Trần quả quyết không có khả năng bỏ mặc, thấy chết mà không cứu!



- Đại Thạch, chúng ta phải tăng thêm tốc độ.



Giang Trần nóng vội, hướng phía trước chạy như bay.



Tuy thiên địa không có Linh lực, tiêu hao rất lớn, để cho tốc độ của bọn hắn bị kiềm chế, nhưng mà giờ phút này, Giang Trần không có giữ lại chút nào!



---------