Độc Tôn Tam Giới

Chương 2573 : Thánh địa Khổ Man tộc (2)

Ngày đăng: 07:34 19/04/20


- Đúng rồi, Cơ Tam công tử gần đây tình hình thế nào?



Giang Trần nhớ tới hắn đã rất lâu không gặp được tên huynh đệ sinh tử này rồi.



- Từ khi hắn đột phá Hoàng cảnh, không bao lâu sau đã rời khỏi Lưu Ly vương thành. Ra ngoài lịch lãm rèn luyện.



- Ồ?



Giang Trần cảm thấy có chút thú vị, lúc này đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, quả thực khá lớn gan.



- Thiên phú lão tam so với ta cao hơn, hắn nói thời loạn thế đã tới, đại trượng phu nên dương danh vạn trượng, lưu lạc thiên hạ mới đúng.



Giang Trần cười ha hả:



- Rất tốt, có chí khí. Bổn thiếu chủ cũng muốn lưu lạc một phen, chỉ là không biết nên ăn nói với mọi người thế nào. Được rồi, Bàn Long, xá lợi Đế cảnh này còn có mấy ngọc giản, có một ít phương pháp luyện hóa của ta. Ngươi chiếu theo phương pháp ta cung cấp, không ngừng luyện hóa là được. Nhớ kỹ, không cần nóng vội, cũng không cần sợ đầu sợ đuôi, bình tình mà đối đãi.



Giang Trần kiên nhẫn dặn dò.



Luyện hóa xá lợi Đế cảnh, có một chút nguy hiểm, nhưng chỉ cần khống cế tốt, không cần nóng vội, vấn đề cũng không quá nghiêm trọng.



Dùng tuổi tác của Bàn Long đại đế, nhất định sẽ không thiếu kiên nhẫn như người trẻ tuổi, nóng lòng cầu thành.



...



Địa bàn của KHổ Man tộc ước chừng chỉ bằng một phần mười cương vực nhân loại. Nhiều lắm chỉ tương đuuơng với diện tích một vực nhỏ nhất trong bát vực.



Hơn nữa, cương vực của Khổ Man tộc, luận độ phì nhiêu, còn xa không bằng cương vực nhân loại.



Chỉ là Khổ Man tộc nhanh nhẹn, dũng mãnh, lại vô cùng giỏi hciju khổ, giỏi sinh tồn trong hoàn cảnh khốc liệt. Cho nên Khổ Man tộc, bất luận là gặp tai nạn gì đều có thể gian nan sinh tồn. Ngay cả cuộc chiến phong ma thượng cổ, Khổ Man tộc cũng không có bao nhiêu đả kích.



Đương nhiên, cũng là bởi vì Khổ Man tộc thực sự quá khổ, không có chất béo gì có thể kiếm được. CHo nên Ma tộc căn bản không chọn Khổ Man tộc làm nơi đóng quân.
Ánh mắt Khổ Trúc lão tổ bắt đầu trở nên phức tạp. Hắn híp mắt lại:



- Thần thánh phương nào, xông vào cấm địa Khổ Man tộc ta? Chẳng lẽ không hiểu quy củ?



Trên không trung vang lên môt đạo thanh âm lạnh nhạt:



- Cấm địa? Cấm địa của KHổ Man tộc các ngươi chỉ là cấm địa của Khổ Man tộc ngươi, một người ngoài như ta không có nghĩa vụ tuân thuur.



Khổ Trúc lão tổ nghe vậy, trong lòng phẫn nộ, quát:



- Nói như vậy các hạ căn bản không phải vô tình đi ngang qua mà cố tình quấy rối.



- Xem như thế đi.



Thanh âm lười biếng kia vang lên.



Trả lời dứt khoát như vậy làm cho trong lúc nhất thời Khổ Trúc lão tổ nghẹn lời. Ngửa mặt lên trời cười lớn, ngữ khí trầm thấp vô cùng:



- Nói như vậy các hạ định mạnh mẽ không hiểu đạo lý, đúng không?



- Phân rõ phải trái, tại sao phải phân rõ phải trái? Chẳng lẽ Thánh địa Khổ Man tộc ngươi ta không thể tới sao?



Khổ Trúc lão tổ giận quá hóa cười:



- Nói nhảm, ngươi tự tiện xông vào cấm địa của ta, còn nói năng hùng hồn, đầy lý lẽ như vậy sao?



Khổ Trúc lão tổ, kể cả đám người Khổ Man tộc cho tới bây giờ không phải là một tộc đàn nói đạo lý, bất luận kẻ nào đều giống nhau, đối với mình thì rộng rãi, đối với người khác thì hà khắc.



Mình đối với người khác không giảng đạo lý thì được, người khác không nói đạo lý với mình thì không chấp nhận nổi.