Độc Tôn Tam Giới
Chương 2590 : Làm tôi tớ (2)
Ngày đăng: 07:34 19/04/20
- Nên, nên làm vậy. Cổ Na vương ngươi tài hoa như vậy, khống chế thần miếu quả thực Khổ Man tộc ta nên cảm thấy may mắn mới phải. ta tin rằng một ngày kia ngươi nhất định có thể làm tốt hơn Khổ Trúc lão tổ.
Nguyên Khương vương không ngừng chụp mũ cho Cổ Na vương.
Thúy Vũ vương một bên thở dài một hơi:
- Cổ Na vương, giữa chúng ta cũng không thể nói là có ân oán gì? Dường như cũng không tới mức ta sống ngươi chết a?
- Quy củ cũ, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.
Cổ Na vương thản nhiên nói.
- Ta nguyện hàng ngươi.
Thúy Vũ vương rất dứt khoát, người Khổ Man tộc bọn họ, không có nhiều câu thúc, để ý tới mặt mũi lễ nghi như vậy, bọn họ đều là kẻ thức thời.
Biết rõ chuyện không thể thay đổi, trực tiếp đầu hàng.
Dù sao tôn Khổ Trúc lão tổ là lão tổ so với việc ton Cổ Na vương làm lão tổ thần miếu, cũng không có bao nhiêu khác biệt. Ngược lại giữa bọn họ và Cổ Na vương quan hệ còn gần hơn một chút, đi lại nhiều hơn một chút.
Cổ Na vương lạnh nhạt nhìn qua Thúy Vũ vương và Nguyên Khương vương, mở miệng nói:
- Nếu như các ngươi đầu nhập vào bổn vương, thần phục với ta thì nên nghe chỉ thị của bổn vương.
- Đó là đương nhiên.
Nguyên Khương vương và Thúy Vũ vương nhao nhao gật đầu.
- Rất tốt, thề đi. Cả tộc các ngươi đều phải thề. Cho dù còn một người thì bổn vương cũng coi như thành ý của các ngươi không đủ.
Cổ Na vương hiện tại nắm quyền, tâm tình có thể nói là phấn khích cực điểm. Loại cảm giác đi tới đỉnh phong nhân sinh này làm cho hắn vô cùng hưng phấn.
Dù sao đây là thời khắc đỉnh phong nhất Cổ Na vương hắn. Trở thành lão tổ thần miếu Khổ Man tộc, khống chế vận mệnh của Khổ Man tộc chính thức.
- Toàn bộ trận chiến này còn dựa vào Giang Trần thiếu chủ bày mưu tính kế. Còn có dược tính bá đạo của Phong Vân thất hồn tán.
- Được rồi, chuyện ở đây ngươi tự mình xử lý. Cho ngươi nửa tháng. Người Khổ Man tộc còn sống phải rời khỏi địa bàn cương vực nhân loại. Nếu không giết không tha.
- Vâng, chuyện này cam đoan làm được.
Nửa tháng để rút quân, thời gian vẫn còn kịp.
- Hãy làm cho thật tốt, không thiếu chỗ tốt của ngươi.
Giao dịch phía sau tự nhiên Giang Trần không nói ra bên ngoài, mà chỉ cảnh cáo Cổ Na vương rồi lại dùng hứa hẹn hấp dẫm.
Khổ Trúc lão tổ ở một bên nhìn Cổ Na vương, ngữ khí có chút lạnh nhạt:
- Cổ Na vương, lão phu còn quên chúc mừng ngươi a.
Cổ Na vương có chút xấu hổ, hừ lanhk:
- Khổ Trúc, ngươi đừng cảm thấy oan uổng. Ngươi thân là chủ thần miếu, từ đó tới nay ngươi đã từng làm cái gì chưa? Trừ không ngừng ra lệnh ra, không ngừng sưu cao thuế nặng ra, đã làm gì chưa? Phàm là người chỉ cần hơi chút anh minh sẽ không làm như vậy. Nếu đổi lại là một người khác, ta há có thể rơi xuống bước đường này hôm nay?
Giang Trần thấy bọn họ đấu võ mồm, cười nhạt một tiếng, nói:
- Được rồi, Khổ Trúc, ngươi là chủ nhân thần miếu có lẽ thời gian không ngắn đúng không. Hiện tại tặng cho Cổ Na vương trẻ trung khỏe mạnh cũng không tính là oan uổng. Lại nói, nói không chừng sau này Cổ Na vương còn làm tốt hơn ngươi thì sao?
Đây đương nhiên chỉ là vài câu khách sáo mà Giang Trần tùy tiện nói.
Khổ Trúc lão tổ cũng chán nản thở dài:
- Cũng đúng, chuyện cho tới nước này lão phu cũng không phải là không chấp nhận nổi. Chỉ là lão phu quy thuận ngươi, những lời trước đó ngươi nói là thật sao?
Khổ Trúc lão tổ này lại không có quên lời nói trước kia của Giang Trần.