Độc Tôn Tam Giới
Chương 2594 : Chủ trương của Hạc lão (1)
Ngày đăng: 07:34 19/04/20
Sắc mặt Hạc lão trầm xuống:
- Đủ rồi.
Hiển nhiên Hạc lão cũng nhìn ra được, tên này bụng dạ khó lường. Muốn châm ngòi Hạc lão, làm cho Hạc lão sinh ra ấn tượng không tốt với Giang Trần.
Chỉ là Hạc lão sống tới ngần này tuổi, một chút thủ đoạn ấy há có thể không nhìn ra.
Hạc lão vốn ban đầu cũng không có yêu ghét gì Giang Trần, hiển nhiên cũng không muốn có người châm ngòi ly gián, tẩy não bản thân hắn.
Bị Hạc lão quát lớn như vậy, người nọ cúi đầu, lui qua một bên.
Hề Nghiêm Băng bên cạnh hắn cười nói:
- Hạc lão bớt giận, Đồ hiền đệ cũng chỉ có chút xúc động mà thôi.
- Hạc lão thản nhiên nói:
- Lão phu phán đoán một người, một chuyện đều bằng vào ánh mắt của lão phu. Các ngươi không cần đem cảm xúc của mình áp đặt cho lão phu, ý đồ làm ảnh hưởng tới phán đoán của lão phu.
- Dạ dạ.
Dưới sự cường thế của Hạc lão, tất cả mọi người nhao nhao gật đầu.
- Liễu Viên, ngươi tới nói đi.
Hạc lão chỉ mặt gọi tên, dùng lý giải của mọi người với Hạc lão, hắn càng tin tưởng Liễu Viên này nhiều hơn một chút.
Liễu Viên chính là tu sĩ áo xanh tới Hạc Giá sơn sớm nhất.
- Hạc lão, Giang Trần kia lần trước đánh bại Khổ Man tộc, ở tất cả các đại vực của cương vực nhân loại đã không còn ai hoài nghi địa vị đứng đầu của Giang Trần. Có lẽ mấy ngày hôm trước hắn đột phá võ đạo, hăng hái, phát ra tin tức, nói mời cường giả Thiên Vị lánh đời chúng ta tới tham dự đại hội thưởng trà ở Lưu Ly vương thành. Cũng nói tới trên đại hội này hắn sẽ có phúc lợi lớn cấp cho mọi người.
- Phúc lợi lớn?
Hạc lão mỉm cười.
- Liễu đạo hữu, nói như vậy ngươi định đi tới tham dự đại hội này? Không để ý tới thân phận cường giả Thiên Vị, chủ động đưa tới cửa? Chuyện này có phải có chút tự hạ thân phận hay không?
- Có đi tham dự đại hội thưởng trà này hay không Liễu mỗ còn chưa quyết định được. Cho nên mới phải tới Hạc Giá sơn hỏi ý kiến Hạc lão.
Liễu Viên hiển nhiên không muốn tranh giành miệng lưỡi với lão giả gầy gò này.
Hắn quay đầu nói với Hạc Minh lão nhân:
- Hạc lão, tình huống mà ta biết đại khái chỉ có vậy. Phán đoán đối với Giang Trần kia cũng chỉ là quan điểm của chúng ta.
Hạc lão gật đầu:
- Lần này các ngươi tới chắc hẳn đều dò xét ý tứ của lão phu? Nhìn xem lão phu có tham dự đại hội thưởng trà này hay không, đúng không?
Mọi người mặc dù không có gật đầu thừa nhận, nhưng lại im lặng, đồng nghĩa với việc thừa nhận.
- Hạc lão, người có đi không?
Liễu Vân hiếu kỳ hỏi.
- Đi.
Hạc lão đáp.
- Ồ?
Chu Vân phát ra một tiếng ồ khoa trương. Hiển nhiên với quyết định của Hạc lão, có chút ngoài ý muốn. Hắn vốn còn tưởng rằng Hạc lão căn bản không có khả năng đi a.
- Các ngươi muốn nghe nguyên nhân sao? Lão phu sẽ tâm sự với các ngươi.
Ngữ khí của Hạc lão vô cùng bình thản.
- Tuổi của lão phu so với bất luận kẻ nào trong các ngươi còn lớn hơn nhiều. Thậm chí là gấp đôi, gấp ba. Chuyện ta gặp phải, những người mà ta từng gặp tự nhiên nhiều hơn các ngươi một chút.