Độc Tôn Tam Giới
Chương 2646 : Pháp Tướng đối Pháp Tướng (1)
Ngày đăng: 07:35 19/04/20
- Cái gì?
Tất cả mọi người cảm thấy lỗ tai của mình phạm sai lầm. Tô Hồng mạnh như vậy, tiếng hô cao như vậy, ở trong trẻ tuổi của Đông Diên đảo, là thiên tài nổi danh.
Hắn chống lại Giang tiểu tử kia, vậy mà một chút hi vọng cũng không có?
Thành chủ đại nhân phán đoán này, để cho tất cả mọi người có chút sờ không được ý nghĩ, trên tâm lý cũng có chút không tiếp thụ được.
Tạ Vô Thương cũng không có giải thích quá nhiều:
- Mọi người không cần ngờ vực vô căn cứ, xem tình hình chiến đấu a.
Những phán đoán này của Tạ Vô Thương, cũng không có căn cứ cụ thể gì, chỉ thuần túy xuất phát từ một loại trực giác cường giả, một loại bản năng cường giả mà phán đoán.
Tô Hồng kia không tệ, tại Đông Diên đảo, đích thật là thiên tài có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Bất quá dù vậy, đối mặt thiên tài trẻ tuổi họ Giang lai lịch không rõ kia, Tô Hồng ở phương diện khí chất, vẫn là không kịp.
Trước kia Tạ Vô Thương không có chú ý Giang Trần nhiều, cho nên đối với người trẻ tuổi bỗng nhiên quật khởi này, không quá để ý.
Chờ hắn đem lực chú ý nhìn người trẻ tuổi kia, hắn càng phát hiện trên người người trẻ tuổi này, có quá nhiều đồ vật để cho hắn giật mình.
Thậm chí, Tạ Vô Thương ẩn ẩn có loại ảo giác, trên người người trẻ tuổi kia chất chứa năng lượng, ngay cả những Thiên Vị phụ tá của hắn, cũng chưa chắc có thể làm gì được.
Đương nhiên, cái này chỉ là trực giác của Tạ Vô Thương, hắn cũng không cách nào cho ra chứng cứ cụ thể.
Vòng quyết đấu cuối cùng, rốt cục sắp khai hỏa rồi.
Giang Trần và Tô Hồng chiến đấu, được an bài ở cuối cùng, cũng đủ thấy phương diện thành chủ phủ, coi trọng trận chiến này đến cỡ nào.
Trận chiến được mọi người công nhận mạnh nhất kia, đặt ở áp trục cuối cùng, coi như là cho lần tuyển bạt thi đấu này, họa một dấu chấm tròn hoàn mỹ.
Bởi vì thiếu đi Giang Trần cùng Tô Hồng, hai người được công nhận mạnh nhất, cho nên 7 tổ quyết đấu trước, cả đám đều trở nên cực kỳ điên cuồng.
Nếu như đối mặt Giang Trần cùng Tô Hồng, rất nhiều người tự hỏi không có hi vọng gì.
- Tô Hồng, ngươi là giỏi nhất! Nhớ kỹ, nghiền áp tiểu tử kia!
- Tô Hồng, không thể nghiền áp tiểu tử kia, chúng ta không tha thứ ngươi!
Nhìn ra được, Tô Hồng này rất được nhân tâm, lực ủng hộ cực cao. Không hề nghi ngờ, Tô Hồng thanh danh lan xa, hắn có những ủng hộ này, ngược lại cũng bình thường.
Sắc mặt Giang Trần thản nhiên, cũng không có bởi vì Tô Hồng có nhiều ủng hộ, liền xuất hiện tâm lý chấn động. Với hắn mà nói, đây chỉ là một trận chiến cuối cùng của tuyển bạt thi đấu.
Dưới đài có bao nhiêu người ủng hộ Tô Hồng, với hắn mà nói không có ảnh hưởng gì.
Tô Hồng nhẹ nhàng phong độ, cũng có ba phần lãnh ngạo. Nhàn nhạt thoáng nhìn Giang Trần:
- Bằng hữu, thực lực của ngươi không đơn giản, bất quá, trận chiến này, ngươi không có cơ hội.
Đơn giản trực tiếp, bá khí mười phần.
Đây là tư thế muốn lớn tiếng doạ người.
Giang Trần nghe vậy, lại khoan thai cười cười:
- Trong chiến trường, cơ hội chưa bao giờ là đối thủ cho. Không cần sính miệng lưỡi lợi hại, lấy ra bổn sự đến đi.
Tô Hồng nghe vậy, trên mặt hiện lên một tia lo lắng.
- Tốt, ta như ngươi mong muốn!
Thân hình Tô Hồng bạo lên, phấp phới tầm đó, vậy mà như một đầu Thương Ưng, hướng Giang Trần đánh tới.
- Phong Lôi thủ!
Tô Hồng hóa thân Thương Ưng, bay lượn vân không, hư không hóa hình, Thương Ưng cự trảo như điện quang, trực tiếp từ trong đám mây dò xét xuống, chụp vào Giang Trần.
Thương Ưng cự trảo này cực lớn, áp bách hư không, làm cho hư không lạnh run, phát ra tiếng bạo liệt tất tất ba ba, thanh thế cực kỳ dọa người.