Độc Tôn Tam Giới
Chương 2671 : Lại gặp phiền toái (2)
Ngày đăng: 07:36 19/04/20
Như vậy tính toán, Giang Trần hơi có chút cảm giác gấp gáp. Dù sao, con mồi của hắn, rất có thể chỉ còn lại có hai cái rồi.
Hắc Yểm sơn mạch mênh mông, trong khoảng thời gian ngắn, muốn tìm được hai con mồi kia, lại không dễ dàng.
Một ngày này, Giang Trần đang hành tẩu, bỗng nhiên bước chân ngưng tụ, cảm giác được phía trước có một địch ý không hiểu.
- Người nào?
Giang Trần bắt chước thanh âm âm trầm của Tuyên Nhuệ.
- Ha ha, Tuyên Nhuệ?
Trong rừng, truyền đến một tiếng cười quỷ dị, đón lấy, một gia hỏa mặc áo choàng màu rám nắng, thân ảnh nhoáng một cái, xuất hiện ở trước mặt Giang Trần.
- Lại một thiên tài đỉnh cấp.
Giang Trần cảm thụ được khí thế của đối phương, cũng âm thầm tắc luỡi. Người chặn đường kia, ẩn ẩn tầm đó, thậm chí có khí thế vượt qua Tuyên Nhuệ cùng Tiết Phong.
Tuyên Nhuệ so với Tiết Phong cường hơn một chút, đây là Giang Trần dùng trực giác có thể cảm giác được. Mà người áo choàng màu rám nắng đối diện kia, tựa hồ tu vi còn trên Tuyên Nhuệ.
Trong nội tâm Giang Trần khẽ động, nhưng lại ổn lại.
- Tuyên Nhuệ, không thể tưởng được, Hắc Yểm sơn mạch này lớn như vậy, lại để cho ta gặp được ngươi.
Trong giọng nói người kia, lại xen lẫn ý trêu tức.
Nghe khẩu khí, tựa hồ người này cùng Tuyên Nhuệ, trước kia có chút ân oán.
- Hừ, ngươi muốn như thế nào?
Giang Trần hừ lạnh một tiếng.
Hiện tại hắn có khổ khó nói, không biết đối phương là ai, chỉ có thể kiên trì quần nhau.
- Ta muốn như thế nào?
Chỉ là, ba tu sĩ kia, tu vi cũng có khác biệt, khiến cho ba người truy kích, không có bảo trì trên một trục hoành.
- Người này, thật đúng là âm hồn bất tán a!
Giang Trần vốn không muốn gây chuyện, nhưng gia hỏa họ Khuông kia âm hồn bất tán như thế, không hề nghi ngờ là ảnh hưởng đến đại kế của hắn.
Giang Trần cũng phẫn nộ, ác hàn sinh ra.
- Thằng này tự mình muốn chết, nếu ta không diệt trừ hắn, đối với cơ hội của ta cũng là một phá hư a. Chỉ là, giết chóc quá nhiều, lại lo lắng đánh rắn động cỏ.
- Mà thôi, nếu kế hoạch bị ba gia hỏa này phá hư, ta chẳng những không có cơ hội rời Đông Diên đảo, ngược lại có khả năng khiến cho cao tầng của bát đại thế gia điên cuồng đuổi giết.
Đây không phải Giang Trần buồn lo vô cớ. Mà nếu như thiên tài của bát đại thế gia bị chết quá nhiều, tất sẽ để cho cao tầng của bát đại thế gia lâm vào điên cuồng.
Nếu như bọn hắn cho rằng thí luyện giả của Đông Diên đảo còn có người sống sót, khả năng những cao tầng kia sát nhập Hắc Yểm sơn mạch, cũng không phải là không có.
Nếu như loại sự tình này phát sinh, đối với đại kế ly khai của Giang Trần, tuyệt đối là tổn thương lớn lao.
- Ta không giết bọn hắn, kế hoạch ly khai của ta, nhất định bị ngăn trở. Giết bọn chúng đi, cũng là mạo hiểm. Chết quá nhiều thiên tài, nếu cao tầng của bát đại thế gia hoài nghi, ta cũng có khả năng bạo lộ.
Hiện tại, Giang Trần cũng tiến thối lưỡng nan. Đối với gia hỏa họ Khuông này, Giang Trần là rất phẫn nộ.
- Mà thôi, không giết bọn hắn, kế hoạch của ta cuối cùng không cách nào thực hành.
Giang Trần cân nhắc liên tục, vẫn là quyết định ra tay.
Giờ phút này muốn ra tay, liền bất đồng lúc trước. Trước đó Giang Trần vẫn là ôm ý nghĩ rèn luyện mình. Mà bây giờ muốn ra tay, lại truy cầu Nhất Kích Tất Sát.
Chỉ có Nhất Kích Tất Sát, mới có thể bảo chứng không đánh rắn động cỏ.
Đầu óc của Giang Trần phi tốc chuyển động, cấu tứ một kế hoạch đánh lén. Đối phương có ba người, nhưng ba người này, rõ ràng đã tiếp cận với tách rời rồi.
Giang Trần có tự tin, nếu như mình phát huy tốt, hoàn toàn có thể tiêu diệt từng người.