Độc Tôn Tam Giới

Chương 2685 : Đường chạy trốn (1)

Ngày đăng: 07:36 19/04/20


Mà đối với lực trói buộc của trận pháp và cấm chế bốn phía chung quanh, Giang Trần ứng phó so với người bình thường còn có tâm đắc hơn, càng ngày càng thêm thành thạo.



Khu vực biên giới đệ nhị trọng cấm địa, cấm chế và trận pháp, còn có không gian đảo ngược, quả thực vô cùng ảnh hưởng tới hành trình của người ta. Nhưng mà sau nửa canh giờ, rốt cuộc Giang Trần cũng thành công thoát khỏi trói buộc, chính thức tiến vào đệ nhị trọng của Hắc Yểm sơn mạch.



Đệ nhị trọng Hắc Yểm sơn mạch này bởi vì thường xuyên đóng cửa, cho nên càng thêm âm trầm đáng sợ, tiến vào nơi này làm cho toàn thân Giang Trần cảm thấy có cảm giác lạnh lẽo.



Tuy rằng là trốn chạy khỏi chết, thế nhưng Giang Trần lại giống như con ruồi, đi loạn bốn phía.



Mỗi một bước khi hắn hành động, đều trải qua dò xét rõ ràng, dựa theo tiết tấu của mình, tiến hành tuần tự.



- Tai họa lần này rất lớn, nói không chừng cường giả ba đại thế gia kia sẽ tự thân xuất mã. Ta nhất định phải nhanh chóng chạy đi, nếu không nhất định sẽ bị bọn chúng chặn đứng lại, thậm chí còn bị vây quanh.



Giang Trần vô cùng nghiêm túc cân nhắc tình cảnh của mình hiện tại.



Ngay khi Giang Trần tiến vào đệ nhị trọng Hắc Yểm sơn mạch, đi qua khu vực cấm chế không bao lâu. Đại quân đuổi giết phía sau đã tới bên ngoài đệ nhị trọng cấm chế.



Cao tầng ba đại gia tộc cùng tiến lên phía trước điều tra. Một lát sau, Tuyên Toản của Tuyên gia kia gật đầu nói:



- Chư vị thấy không? Trận pháp cấm chế này rõ ràng có dấu vết phá hỏng. HUng thủ nhất định là từ nơi này tiến vào đệ nhị trọng Hắc Yểm sơn mạch. Nhất là tiểu tử cải trang kia, hắn nhất định không có đi xa được. Vô luận thế nào nhất định phải bắt lấy tiểu tử này.



- Nói đúng, ba đại thế gia chúng ta không gánh nổi việc mất mặt như vậy.



- Đinh tổng thủ, đệ nhị trọng cấm chế này ngươi tự mình mở ra, hay là đợi chúng ta động thủ?



Khuông Hãn lạnh lùng nhìn qua Tổng thủ đại nhân.



Đinh tổng thủ kia bất đắc dĩ nhìn qua Hoắc thân vương, hiển nhiên muốn hỏi thăm ý tứ của Hoắc Thân vương.
Còn có những uy hiếp mà Đông Duyên đảo tạo ra, đó chính là các loại cấm chế, các loại cơ quan, các loại mũi tên đột nhiên bắn lén, công kishc.



Cũng may Giang Trần ở phương diện này cũng có kiến thức đầy đủ, nếu không lèm nhèm quả thực sẽ bị trúng chiêu.



- Kỳ quái, Tổng thủ bộ của Đông Duyên đảo này rốt cuộc này sợ hãi người ta xâm nhập cấm chế đệ nhị trọng này tới đâu? Tại sao khắp nơi đều ẩn dấu các loại cơ quan?



Trong lòng Giang Trần càng thêm hoài nghi.



Trong lúc đang suy nghĩ, thần thức Giang Trần bỗng nhiên khẽ động. Trong lúc mơ hồ, hắn phát giác ra một cỗ nguy cơ đang hàng lâm. Giang Trần nhịn không được quay đầu nhìn lại.



Xa xa, nơi hắn vừa mới đi qua, có từng đạo quang mang phá không bắn tới.



- Ồ? Cấm chế ở cửa vào đệ nhị trọng đã được mở ra sao? Chẳng lẽ đại quân đuổi giết đã tiến vào nơi này?



Trong lòng Giang Trần chấn động, hắn biết, sau đó sẽ có đại quân đuổi giết tới dây, thế nhưng lại không ngờ rằng những người này tới nhanh như vậy.



Trong lúc nhất thời, có thể nói là phía trước có chặn đường, phía sau có truy binh.



- Nếu như là người Đông Duyên đảo dẫn đường, bọn họ có thể nhẹ nhõm tránh đi các loại cấm chế, cơ quan. Tốc độ tự nhiên sẽ rất nhanh. Mà ta một đường phải tránh đi các loại cơ quan, tốc độ sẽ bị ảnh hưởng. Xem ra lần này quả thực là khó giải quyết.



Giang Trần tỉnh táo phân tích thế cục, hắn không thể không thừa nhận, lần này thế cục rất là gian nan.



Chỉ là hiện tại trong lúc mấu chốt này, cũng không cho phép hắn nghĩ quá nhiều. Hắn quay đầu, tiếp tục đi vào bên trong.



- Mặc kệ, cứ tiến về phía trước, cho dù đi ngang quang Hắc Yểm sơn mạch này cũng quyết không thể quay đầu lại. Nếu như có thể đi qua Hắc Yểm sơn mạch kéo dài mấy vạn dặm này, theo bản đồ có lẽ sẽ đi tới khu vực biên giới của Đông Duyên đảo. Xuyên qua khu vực biên giới là có thể đi vào hải vực của Đông Duyên đảo. Thông qua hải vực này, có thể trực tiếp thoát khỏi Đông Duyên đảo.