Độc Tôn Tam Giới

Chương 2701 : Tiêu sái rời khỏi (2)

Ngày đăng: 07:36 19/04/20


Lúc này, ngồi ở bên trong Phi Chu so với đứng dưới mặt đất hoàn toàn là hai loại tâm cảnh khác nhau.



Ngồi ở bên trong phi chu, bọn họ xuyên qua hải vực này cơ hồ không có bất kỳ lo lắng nào.



Mà người phía dưới, cho dù có thể đột phá biên cảnh, dù là Đông Duyên đảo không ngăn chặn bọn họ, muốn thành công thoát đi, chỉ sợ mười người nhiều lắm cũng chỉ có bốn năm người làm được.



Đây còn là tình huống vô cùng lạc quan.



Ung Bồng thống lĩnh tuy rằng không nói gì, nhưng mà nhìn bộ dáng nắm chặt bàn tay vợ con của hắn, cũng có thể biết được tâm tính của hắn lúc này kỳ thực cũng không khác phụ tử Tinh Huy là bao.



Tinh Huy thở dài:



- Lần này Đông Duyên đảo khó tránh khỏi bạo loạn. Lần bạo loạn này qua đi, Đông Duyên đảo không có một ngàn năm, chỉ sợ rất khó khôi phục nguyên khí.



Ung Bồng thở dài:



- Ngàn năm chỉ sợ vẫn là phỏng đoán lạc quan, ta đoán tối thiểu là một ngàn năm trăm năm.



Giang Trần nhịn không được cười rộ lên:



- Không có khả năng khôi phục lại nguyên khí.



- Ồ?



Tất cả mọi người nhìn qua Giang Trần, trong mắt hiện lên vẻ tò mò.



Giang Trần nhún nhún vai, cười nói:



- Dù sao sau này chư vị cũng không có bất kỳ quan hệ nào với Đông Duyên đảo này, cần gì phải quan tâm tới vận mệnh Đông Duyên đảo?



Tinh Huy bật cười nói:



- Cũng đúng, chúng ta may mắn như vậy, có thể được Giang công tử chiếu cố. Đây quả thực là chuyện nằm mơ chúng ta cũng không dám nghĩ tới.
- Nhưng mà chính bọn chúng. Lần gọi là thí luyện trong Hắc Yểm sơn mạch này, căn bản là Hồi Xuân đảo vực an bài. Hơn một ngàn thí luyện giả chúng ta đều là đối tượng mà những thiên tài trong tám đại thế gia của Đa Văn thần quốc săn giết. Từ đầu tới đuôi đây đều là âm mưu một hồi săn giết.



Giang Trần nói tới chuyện này, ngữ khí cũng có chút lạnh lẽo.



- Ồ?



Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.



Ung Bồng cũng đứng ngồi không yên:



- Giang công tử, ta dốc hết sức để đề cử ngươi đi tham dự tuyển chọn, không thể tưởng tượng được lại là hại ngươi.



Giang Trần không thèm để ý mà cười nhạt nói:



- Không có gì đáng ngại, ngươi cũng có ý tốt, cũng không biết chuyện bên trong. Lại nói, cũng là gặp họa đắc phúc. Nếu khong mấy người chúng ta làm sao có thể tiêu diêu tự tại, ngồi trong phi chu thong dong rời khỏi đây? Các ngươi biết rõ mấy người trước đó đuổi giết chúng ta là ai không?



- Ai?



- Chẳng lẽ là...



- Đúng vậy.



Giang Trần gật đầu:



- Chính là người tám đại thế gia của Đa Văn thần quốc.



Lời vừa nói ra, những người này đều triệt để há hốc mồm.



Bất kể là Ung Bồng hay là Tinh Huy, trong lúc nhất thời đều bị tin tức này làm cho chấn động. Bọn họ còn tưởng rằng người đuổi giết Giang Trần chỉ là người Đông Duyên đảo, không ngờ tới lại là người Đa Văn thần quốc.



Lại nhìn lại vị Giang công tử này, dường nhưu đối với chuyện bị cường giả Đa Văn thần quốc đuổi giết cũng không quá để ý. Ít nhất từ phản ứng bên ngoài của hắn xem ra, không nhìn ra bộ dáng của người bị đuổi giết.