Độc Tôn Tam Giới
Chương 2710 : Lam Yên cổ ngọc (2)
Ngày đăng: 07:36 19/04/20
Giang Trần không chút hoang mang, chậm rãi tìm ra thứ này trong cửa hàng.
Đồ vật trong cửa hàng này quá nhiều, tuy rằng là cửa hàng chuyên kinh doanh Lam Yên cổ ngọc, nhưng mà bốn phía cửa hàng này đều là cổ ngọc.
Những cổ ngọc này đại đa số đều là ngọc thô chưa mài dũa, không có trải qua tạo hình của con người, là đào móc đi ra. Từ bên ngoài nhìn vào quả thực không chênh lệch nhiều lắm.
Hoa Minh cười hắc hắc:
- Huynh đài, nếu như ngươi muốn thử một chút, ta giúp ngươi ép giá. Nhất định sẽ thu được cái giá tốt.
Giang Trần khoát tay nói:
- Đừng nói chuyện, cứ nhìn là được.
Hoa Minh đành phải câm miệng.
Cổ ngọc bên trên cửa hàng này chồng chất khắp nơi, muốn từ bên trong vô số cổ ngọc này tìm được thứ đồ vật hợp ý với mình quả thực không dễ dàng.
Hơn nữa bên cạnh cổ ngọc còn có chật ních người, Giang Trần cũng không muốn đứng ở sau lưng người khác.
Chỉ đành xem trước ở những nơi không có người, hoặc là ít người.
Chỉ tiếc địa phương ít người quả nhiên không có thứ gì tốt. Giang Trần tùy tiện nhìn vài cái, trong thần thức lại thấy không có phản ứng đặc biệt gì.
- Bên trong cửa hàng này nhất định có vật gì tốt. Bằng không mà nói, đạo phong ấn trong thần thức ta sẽ không vô duyên vô cớ sinh ra sự chấn động. Chỉ là, rốt cuộc thứ tốt ở đâu? Là một khối trong vô số khối Lam Yên cổ ngọc này hay sao?
Tuy rằng chưa thể nói là mò kim đáy bể, thế nhưng độ khó khi muốn tìm ra quả thực rất lớn.
Giang Trần chạy một vòng, trừ những địa phương nhiều người hắn chưa từng đi, những nơi khác trên cơ bản hắn đã đi qua một lần.
Không thu hoạch được gì.
Giang Trần có chút thất vọng, nhìn qua mấy nơi có nhiều người, hắn đành đi qua.
Cũng may ở nơi này quả thực có trật tự, sau khi Giang Trần đi qua, có tiểu nhị dẫn đường cho hắn, làm cho hắn có thể nhẹ nhàng tìm được nơi quan sát tốt.
Giang Trần nhìn mấy chỗ, lại không có phát hiện ra thứ gì.
Mấy khối đáng giá vài đồng cơ chứ?
Biểu lộ của tên tiểu nhị kia có chút xấu hổ nói:
- Khách nhân, nếu như tiêu phí không tới vạn, thì chiết khấu này không có.
Nếu như chỉ lại mấy khối mà nói, cộng lại không tới ba ngàn Thiên linh thạch, loại sinh ý này còn chiết khấu gì chứ? Trong cửa hàng bọn họ không có tiền lệ như vậy a.
- Không sao cả, ta chỉ cần thứ tốt.
Giang Trần vô cùng thản nhiên.
Thật vất vả mới lách vào được đám người, Giang Trần đứng trong đám người, cũng học mọi người, bắt đầu lựa chọn.
Tới gần đống nguyên thạch cổ ngọc này, đạo phong ấn trong thần thức của Giang Trần cũng xuất hiện sự chấn động trước đó, loại tần suốt này vô cùng quen thuộc.
- Quả nhiên là ở chỗ này.
Giang Trần kiên nhẫn tìm tòi.
Đầu tiên, hắn bắt đầu càn quét những khối cổ ngọc trên tay những người này. Phát hiện những thứ mà những người này cầm vào trong tay đều không có chỗ đặc biệt gì.
Tâm sự trong lòng cũng biến mất.
Nếu như thứ tốt đã bị người ta nắm bắt tới tay, vậy thì khó khăn lớn.
Đã không tới tay thì chứng minh thứ tốt còn ở trong đống nguyên thạch trước mắt này. Giang Trần không chút hoang mang, đi theo tiết tấu tìm kiếm của mọi người, thần thức triển khai toàn bộ, nhìn chằm chằm vào mỗi một khối cổ ngọc nguyên thạch được mọi người chọn lựa.
Không thể không nói, nhiều người hiệu suất vô cùng cao.
Đột nhiên thần thức Giang Trần khẽ động, một khối nguyên thạch trong lúc mọi người tìm kiếm lăn ra khiến cho thần thức hắn rung động.
- Là nó sao?
Giang Trần ra tay rất nhanh, quyết định nhanh chóng, trực tiếp nắm lấy khối nguyên thạch kia.