Độc Tôn Tam Giới

Chương 2714 : Hóa giải (1)

Ngày đăng: 07:36 19/04/20


Khâu đội trưởng mỉm cười, thản nhiên nói:



- Hoàng Oanh cốc chỉ nói đạo lý, Lam Yên đảo vực cũng không có đạo lý làm như vậy.



Đây là lời nói bề ngoài, tự nhiên Giang Trần sẽ không hoàn toàn cho là đúng.



Nhưng mà xử lý như vậy hắn quả thực thỏa mãn.



Đương nhiên, Khang chưởng quỹ kia mặc dù đối với cách xử lý này có chút khó chịu, nhưng cũng không phải là không có cách nào tiếp nhận. Dù sao đây không phải là kết quả kém cỏi nhất.



Kết quả kém cỏi nhất chính là đánh nhau trong tiệm của hắn, sau đó hắn cũng bị truy cứu trách nhiệm. Như vậy mới là kết quả kém cỏi nhất.



Hiện tại xử lý như vậy, nhiều lắm thì trong đầu Bắc Miện ngũ hùng có chút không thỏa mái. Nhưng mà không thoải mái là không thoải mái với công tử trẻ tuổi và chấp pháp giả, không có quan hệ lớn với tiệm bọn họ.



Tên tu sĩ mũi ưng kia tuy rằng kiệt ngạo bất tuân, nhưng mà cũng không dám giương oai trước mặt chấp pháp giả, sắc mặt âm tình bất định, cuối cùng quát lên một tiếng:



- Khâu đội trưởng chấp pháp, ta tự nhiên tin phục. Nhưng mà ta vẫn có chút hiếu kỳ, vị bằng hữu này rốt cuộc có lai lịch thến ào? Bắc Miện ngũ hùng ta hôm nay chịu thiệt, cũng nên biết chịu thiệt trong tay ai chứ?



Nghe khẩu khí này, Bắc Miện ngũ hùng này dường như không phục.



Khâu đội trưởng khẽ cau mày, nhưng mà cũng không nói gì mà nhìn về phía Giang Trần.



Giang Trần nở nụ cười khinh thường:



- Thân phận của ta Bắc Miện ngũ hùng các ngươi còn không xứng biết rõ. Lần sau mắt sáng một chút, chỉ là tán tu, dưới gầm trời này người các ngươi không trêu vào được rất nhiều.



Nói xong, Giang Trần gạt đám người ra, trực tiếp đi ra ngoài.



Đối với loại xung đột nhỏ này tự nhiên Giang Trần không quá đặt trong lòng. Cho dù là Bắc Miện ngũ hùng này sau đó muốn bới móc, Giang Trần cũng không sợ hãi chút nào.



Dù sao Bắc Miện ngũ hùng này cũng không có cường giả Thiên Vị.



Lùi một bước mà nói, cho dù trong Bắc Miện ngũ hùng này có hai cường giả Thiên Vị, Giang Trần cũng không sợ hãi chút nào. Cũng không phải hắn chưa từng giao thủ qua với cường giả Thiên VỊ.



Cường giả Thiên Vị chết trong tay hắn quả thực không ít.
Ba ngàn Thiên linh thạch đối với Hoa Minh mà nói, tuyệt đối là khoản tiền lớn. Tuy rằng hắn xưa nay dựa vào một chút tiểu thông minh, một chút thủ đoạn kiếm ra chút tài phú. Nhưng chưa từng có khoản tiền lớn như vậy trong tay, cho nên trong lòng cũng có chút sợ hãi, nào dám lấy nhiều như vậy?



Chỉ là hắn bối rối thì bối rối, nhưng vẫn còn nhanh nhẹn, sửa chữa xưng hô.



Vốn là huynh đài, lập tức biến thành ân chủ.



Giang Trần vẫn ung dung, đứng ở bên đường, thoạt nhìn vô cùng rảnh rỗi. Dọc theo đường đi, rất nhiều người hiển nhiên cũng biết chuyện vừa xảy ra trong cửa hàng kia có liên quan tới hắn.



Ở gần, ở xa, khi nhìn thấy hắn, ánh mắt đều có chút phức tạp. Có ít người lớn mật nhìn vài lần, có ít người thì ánh mắt né tránh, tràn ngập kính sợ.



Giang Trần cũng cảm thấy cảm khái không thôi.



Hiệu suất làm việc này của Hoa Minh rất nhanh. Sau khi đi vào một phút đồng hồ, liền đổi một kiện y phục khác. Vừa mới đi ra khiến cho Giang Trần có chút kinh ngạc.



Thiếu niên này sau khi thu thập, xóa những vết dơ bẩn trên mặt, đổi y phục toàn thân, không ngờ lại là một thiếu niên tuấn mỹ.



Người dựa vào ăn mặc, ngựa dựa vào yên.



Cả đời Hoa Minh chưa từng mặc qua y phục cao cấp như vậy, cũng có chút không được tự nhiên.



- Ân chủ...



- Ha ha.



Giang Trần vỗ vỗ vai Hoa Minh:



- Không tệ, không tệ. Chỉ là gầy một chút. Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?



- Mười hai.



Hoa Minh nói rõ.



Giang Trần nhìn Hoa Minh này không cao lắm, hắn đã lường trước được tuổi của đối phương không lớn, vừa nghe xong, quả nhiên là một thiếu niên nhỏ tuổi.