Độc Tôn Tam Giới
Chương 2759 : Công chúa chiêu thân (2)
Ngày đăng: 07:37 19/04/20
Mà công chúa hoàng thất chiêu thân, như vậy cơ hội khá lớn.
Cho nên mấy tên đại biểu hoàng thất này đang gióng trống khua chiêng chuẩn bị.
Lúc này một tên thái giám vẻ mặt trắng nõn, từ trong nội viện vội vàng đi ra.
- Thân Vương đại nhân. Công chúa đã tuyệt thực rất nhiều ngày. Dường như nàng rất cực lực chống lại lần chiêu thân này.
- Ha ha, Cổ công công, ngươi hầu hạ công chúa nhiều năm như vậy, nên biết tính tình công chúa chứ? Nhưng mà ngươi bán mạng vì hoàng thất, có lẽ còn lâu hơn a. Tâm tư của ngươi rốt cuộc là thiên về phía công chúa hay là thiên về phía hoàng thất?
Một đại biểu trung niên của hoàng thất nhàn nhạt cười hỏi.
Tên thái giám kia biến sắc, nói:
- Nô tài tự nhiên là trung với hoàng thất, công chúa và hoàng thất vốn là một thể, trung với công chúa chính là trung với hoàng thất a.
- Ha ha, công chúa... Hy vọng nàng ta biết cân nhắc a. Hoàng huynh bồi dưỡng nàng ta như vậy, thời khắc mấu chốt, nếu như nàng không phối hợp, vậy nàng ta cũng phải làm công chúa tới tận cùng.
- Không phải huyết mạch hoàng thất ta, trong lòng tất sinh dị tâm a.
Một đệ tử hoàng thất khác cũng thở dài nói:
- Cũng không biết bệ hạ nghĩ thế nào, vị công chúa đại nhân này lạnh lùng như băng, ai gặp cũng xa cách. Nếu như không phải dung mạo thực sự xuất chúng, chỉ sợ chó cũng không muốn phản ứng tới nàng a.
- Được rồi, ít nói đi. Dù sao cũng là công chúa do chính miệng bệ hạ thụ phong. Hơn nữa bệ hạ đối với nàng cũng có chút coi trọng. Công chúa tài mạo song toàn, tính tình tuy rằng lạnh lùng chút ít, nhưng mà loại khí chất này không phải là loại khí chất mà đám đệ tử thế lực lớn kia thích nhất hay sao?
- Hắc hắc, nói cũng đúng. Nghe nói rất nhiều đệ tử thế lớn trong thập đại thần quốc đều là kẻ đê tiện, những nữ nhi dễ dàng nắm trong tay bọn họ sẽ không có một chút hứng thú nào. Đối với những nữ nhân cao ngạo, lạnh lùng, hết lần này lại lần khác lại truy đuổi giống như cái gì ấy nhỉ.
Đây đã là lần thứ mười tám Yến Thanh Tang hỏi Giang Trần vấn đề này.
- Ta nói Yến huynh này, ngươi sao cứ hỏi mãi vậy? Ngươi muốn biết có bao nhiêu hy vọng chẳng phải cứ đi thử là biết sao? Lần này thiên tài Thập đại thần quốc tới bao nhiêu chứ? Không phải ngươi đều gặp rồi sao? Bọn họ có bao nhiêu thực lực, có bao nhiêu người sẽ tham gia? Ngươi không đi thử xem thì làm sao biết mình có bao nhiêu hy vọng?
- Ài..
Yến Thanh Tang thở dài một hơi.
- Lần này thập đại thần quốc có hơn mười thế gia tới đây, thực lực vượt qua chúng ta có lẽ chí ít có hơn mười. Huynh đệ, nếu như ta có được thực lực của ngươi...
Nói tới đây, hai mắt Yến Thanh Tang bỗng nhiên sáng ngời, đẩy cửa ra, nhìn quanh bốn phía một hồi, lúc này mới thần thần bí bí đi tới phía trước, hạ thấp giọng hỏi:
- Huynh đệ, Hạ Hầu Hi kia...
Giang Trần nhíu mày:
- Ta nói rồi, ta chưa từng gặp người này.
- Hắc hắc, tiểu tử ngươi giả heo ăn thịt hổ a. Thâm tàng bất lộ nha.
Yến Thanh Tang nện một đấm qua vai Giang Trần, cười hắc hắc nói:
- Nhưng mà nghĩ tới tên hung hăng càn quấy kia đã mất mạng, trong lòng ta cảm thấy rất là thoải mái, rất là hả giận a.
Nghĩ tới Hạ Hầu Hi, trong lòng Yến Thanh Tang không thiếu sự khinh bỉ.