Độc Tôn Tam Giới

Chương 2810 : Giang Trần giận dữ (1)

Ngày đăng: 07:38 19/04/20


- Về phần Vân Đà Sơn, bổn Tộc trưởng quyết định, phái hai vị Thái Thượng trưởng lão tự mình tọa trấn. Vạn Quân Thái Thượng, Vạn Trượng Thái Thượng, các ngươi ở gia tộc đức cao vọng trọng, lần này phát binh Vân Đà Sơn, do nhị vị dẫn đầu. Không biết nhị vị Thái Thượng trưởng lão, có nguyện vì gia tộc phân ưu hay không?



Yến Vạn Quân cùng Yến Vạn Trượng nhìn nhau, đều là nghĩa bất dung từ.



- Chúng ta nghe theo Tộc trưởng điều khiển, nghĩa bất dung từ!



Yến gia bắt đầu điều binh khiển tướng, chuẩn bị binh phát Vân Đà Sơn, cùng Phong gia hình thành giằng co. Tuy chưa hẳn nhất định sẽ bộc phát chiến tranh.



Nhưng mà, loại tư thế này của Yến gia, rõ ràng cho thấy ý định cứng đối cứng rồi.



Giang Trần đối với Yến gia quyết định, là sẽ không can thiệp. Hắn cũng hiểu được, loại thời điểm này, thái độ cường ngạnh một ít, chưa hẳn sẽ sai.



Dù sao đây là Vĩnh Hằng Thần Quốc, thế lực lớn tầm đó, có lẽ sẽ có ma sát, nhưng mà khả năng bộc phát đại quy mô chiến tranh, ngược lại không lớn.



Nếu như tiểu ma sát cũng không dám đối mặt, thật sự bộc phát chiến đấu đại quy mô, thì đối mặt như thế nào?



Cho nên, đối với quyết định của Yến gia, kỳ thật Giang Trần vẫn rất thưởng thức.



- Tốt rồi, vấn đề thứ nhất, vấn đề thứ hai, tất cả mọi người đều có công luận. Phía dưới chúng ta nghiên cứu thảo luận vấn đề thứ ba. Vấn đề này, cũng là vấn đề toàn cục nhất.



Ánh mắt của Yến gia tộc trưởng thâm trầm, nhìn qua Giang Trần.



- Hạ Hầu gia tộc hướng chúng ta muốn Thiệu Uyên, mà trên người Thiệu Uyên, có ân oán cùng Dao Trì Tông, khai phát Vân Đà Sơn, tương lai có khả năng cũng sẽ dùng đến Thiệu Uyên. Cho nên, đối với Hạ Hầu gia tộc yêu cầu vô lý, chư vị có ý kiến gì?



Nếu quả thật ý định đưa Giang Trần đến Hạ Hầu gia tộc, như vậy hai sự tình trước kia, liền không thể nào nói đến.
Một ít tộc lão đứng bên Yến Vạn Hữu, nhao nhao mở miệng nói:



- Đúng vậy, Tộc trưởng, Thiệu Uyên là ưu tú, nhưng cũng không có ưu tú đến để Yến gia chúng ta liều lĩnh lưu hắn. Thử nghĩ thoáng một phát, nếu như đưa Thiệu Uyên cho Hạ Hầu gia tộc, như vậy ân oán cùng Dao Trì Tông, có lẽ cũng giải quyết dễ dàng đi à nha? Dao Trì Tông có ý kiến chính là Thiệu Uyên, không phải Yến gia chúng ta a?



- Bên Vân Đà Sơn kia, nhiều cự phách thăm dò như vậy cũng thúc thủ vô sách, Thiệu Uyên chỉ là ở phương diện Cổ Ngọc có chút tạo nghệ, chưa hẳn ở phương diện khai thác, cũng có tạo nghệ a?



Yến Vạn Quân nghe vậy, cũng ngồi không yên.



- Các ngươi mỗi một cái đều phóng rắm thí gì? Cái gì gọi là Dao Trì Tông có ý kiến là Thiệu Uyên? Dao Trì Tông có ý kiến chính là quán quân bị Yến gia chúng ta cướp đoạt! Các ngươi cảm thấy Dao Trì Tông là có ý kiến với Thiệu Uyên? Có tin không, nếu như chúng ta đưa Thiệu Uyên cho Dao Trì Tông, bọn hắn sẽ cao hứng không ngậm miệng được a.



Đây cũng không phải Yến Vạn Quân nói chuyện phiếm.



Dao Trì Tông khó chịu, là mất quán quân, mà không phải đối với Thiệu Uyên có bao nhiêu ý kiến.



Người có thiên phú kiệt xuất như Thiệu Uyên, Dao Trì Tông làm sao có thể không cười nhận lấy?



Cũng chỉ có người đầu óc có vấn đề, mới cảm thấy Dao Trì Tông nhằm vào là Thiệu Uyên, không phải Yến gia.



- Vạn Quân trưởng lão, Thiệu Uyên là anh em kết nghĩa của Thanh Tang, tâm tình bảo vệ Thiệu Uyên của ngươi, chúng ta có thể lý giải, bất quá mọi sự phải dùng lợi ích của gia tộc làm trọng a.



Yến Vạn Quân giận tím mặt, quát:



- Lời này của ngươi có ý tứ gì? Ý là lão phu không chú trọng lợi ích của gia tộc? Lão phu không chú ý lợi ích của gia tộc, sẽ mang binh đi Vân Đà Sơn? Lão phu không chú ý lợi ích của gia tộc, sẽ hi sinh cháu gái ruột của mình? Lão phu không chú ý lợi ích của gia tộc, sẽ để cho con mình bị nhốt vào Vô tận lao ngục? Các ngươi con mẹ nó đứng đấy nói chuyện không đau thắt lưng, các ngươi vì gia tộc đã làm cái gì?