Độc Tôn Tam Giới
Chương 2869 : Thạch Huyền đại sư (2)
Ngày đăng: 07:39 19/04/20
Tử quỹ tích quật khởi của Thạch Huyền này xem ra, Thạch Huyền này là một người làm việc vô cùng tàn nhẫn. Hơn nữa chỉ xuất đầu vì mình, là loại người không từ thủ đoạn nào.
Loại người này tính cách bình thường vô cùng bạc bẽo.
Là địch nhân, loại người này vô cùng đáng sợ.
Tủy ằng Giang Trần không biết rốt cuộc Tử Mục trưởng lão bị tức chết thế nào. Chi tiết lúc ấy chỉ sợ trừ bản thân Tử Mục trưởng lão và Thạch Huyền này ra, những người khác rất khó biết được chân tướng.
Nhưng mà trên cơ bản Giang Trần có thể xác định Thạch Huyền này tuyệt đối là người không dễ chọc.
Sau khi xem xong, Giang Trần đặt tư liệu xuống, ánh mắt chăm chú nhìn qua Tử Xa Mân:
- Tử Xa trưởng lão, ngươi thấy thế nào mới có thể sắp xếp một trận chiến này?
Tử Xa Mân thấy vẻ mặt Giang Trần tự nhiên, nhịn không được hỏi:
- Thiệu Uyên, ngươi tự tin như vậy, lão phu rất là thưởng thức. Nhưng mà việc này không như bình thường. Ngươi có mấy phần nắm chắc?
Giang Trần cười cười:
- Nếu như ta nói bảo thủ, nói có năm thành nắm chắc, nói tự tin thì có bảy tám phần nắm chắc.
Kỳ thực Giang Trần nắm chắc mười phần, nhất là sau khi hắn đột phá Thiên Vị, rất nhiều hạn chế ở phương diện đan đạo đối với hắn mà nói đã biến mất.
Đột phá lĩnh vực võ đạo, đối với lĩnh vực đan đạo cũng là một lần đề cao không nhỏ.
Sau khi đột phá Thiên Vị, Giang Trần tự tin cả Thần Uyên đại lục, lĩnh vực đan đạo này hắn tuyệt đối có thể áp đảo bất luận kẻ nào.
Đây tuyệt đối không phải là tự tin mù quáng, mà là Giang Trần có nắm chắc tuyệt đối.
- Nắm chắc bảy tám phần?
Giang Trần cười nói:
- Vậy thì thử xem. Đúng rồi, thập đại thần quốc gần đây có thịnh hội giới đan đạo gì không? Dù là không có thịnh hội, có trận náo nhiệt gì không? Vạn Uyên đảo to lớn như vậy, luôn có một chút chuyện náo nhiệt xảy ra a.
Tử Xa Mân nghĩ lại:
- Chuyện náo nhiệt quả thực là có một ít, nhưng cấp độ đều không quá đủ. Ta cũng không xác định Thạch Huyền kia có tham dự hay không.
Hiện tại Thạch Huyền kia hoàn toàn khác với Thạch Huyền bức tử Tử Mục trưởng lão sáu mươi năm trước.
Thạch Huyền hiện tại tự cho mình là cự phách đan đạo, không còn là người trẻ tuổi đan đạo, phong cách mạnh mẽ bắt đầu thu liễm, làm việc bắt đầu chú ý phong cách, chú ý thân phận.
Nơi bình thường Thạch Huyền này tự thị thân phận, quả thực chưa hẳn đã nguyện ý tham gia.
- Nói như vậy trong khoảng thời gian này không có thịnh hội đan đạo gì hay sao?
- Đúng vậy.
Tử Xa Mân cẩn thận nghĩ lại rồi lắc đầu:
- Căn cứ theo tin tức ta được biết, một hai năm gần đây cũng không có việc trọng đại nào của đan đạo xảy ra.
- Không có thịnh hội đan đạo, chúng ta có thể làm chủ được không?
- Chúng ta? Làm chủ?
Tử Xa Mân nao nao, từ trước tới nay hắn chưa từng nghĩ qua chuyện này, hơn nữa từ sau khi Tử Mục trưởng lão vẫn lạc, lĩnh vực đan đạo của Vĩnh Hằng thánh địa có thể nói là giống như nước sông ngày một rút xuống, trong thập đại thần quốc không có địa vị gì.
Nếu nói Vĩnh Hằng thần quốc muốn tổ chức thịnh hội đan đạo, quả thực chưa hẳn có thể làm ra trò trống gì. Nói trắng ra chính là người khác chưa hẳn đã cảm thấy hứng thú. Chưa hẳn đã hấp dẫn được cự phách đan đạo tới tham dự.