Độc Tôn Tam Giới
Chương 2877 : Hạ Hầu Tông xuất quan (2)
Ngày đăng: 07:40 19/04/20
Tất cả mọi chuyện xảy ra trong Vĩnh Hằng thánh địa. Bên ngoài hoàn toàn không biết gì cả.
Trong một bí cảnh của Hạ Hầu gia tộc, một thanh niên ở chỗ sâu bên trong, quanh thân có sương mù màu trắng bốn phía, bồng bềnh mịt mờ, làm cho thanh niên này ở chỗ sâu trong bí cảnh nhìn qua cực kỳ thần bí.
Người này chính là đệ nhất thiên tài trẻ tuổi của Hạ Hầu gia tộc, Hạ Hầu Tông.
Hắn bế quan tu luyện ở trong bí cảnh này đã rất nhiều năm rồi.
Giờ phút này hắn bỗng nhiên mở mắt ra, hai mắt sáng chói như ngôi sao trong đêm. Trong lúc nhìn quanh, nghiêm nghị mà sáng chói. Khiến cho người ta có cảm giác cực kỳ thâm thúy.
- Ồ? Bao nhiêu năm... Bao nhiêu năm rồi?
Hạ Hầu TÔng này mở to mắt, mở rộng hai tay, hưởng thụ dòng nước ấm áp, hưởng thụ cảm giác vui sướng mà thế giới này mang lại cho hắn.
Đúng vậy, bế quan nhiều năm như vậy khiến cho lúc hắn tỉnh lại, phát hiện ra màu sắc của cả thế giới đều trở nên rực rỡ.
- Không thể tưởng tượng được, ta bế quan trùng kích Thiên Vị trung giai, trời không phụ ta, chẳng những đột phá Thiên Vị tứ trọng, còn một lần đột phá Thiên Vị ngũ trọng. Xem ra trời xanh cũng phù hộ Hạ Hầu Tông ta a.
Biểu lộ trên mặt Hạ Hầu Tông tràn ngập vui sướng.
Tất cả mọi chuyện xảy ra trên người mình Hạ Hầu Tông đều không cảm thấy bất ngờ. Với tư cách là thiên tài, Hạ Hầu Tông cảm giác, cảm thấy vĩnh viễn nên tốt như vậy.
Hắn cảm thấy, hôm nay, tất cả mọi chuyện, vạn vật tự nhiên đều bài trí vì hắn.
Hạ Hầu Tông hắn cao hứng thì thiên địa cao hứng.
Hạ Hầu Tông hắn mất hứng thì thiên địa biến sắc.
Chậm rãi đứng dậy trong dòng nước ấm, toàn thân Hạ Hầu Tông sáng bóng như ngọc, làn da óng ánh, giống như là trẻ con mới sinh, cực kỳ hoàn mỹ, bóng loáng.
ào ào...
Hạ Hầu Tông đứng dậy, khiến cho mặt nước rung động, sương mù lượn lờ.
Một thân thể hoàn mỹ hoàn chỉnh hiện lên trên mặt nước. Hạ Hầu Tông đi lên mặt đất, mở hai tay ra, cất tiếng cười lớn:
- Nói, nói đi. Tiểu tử nhà ai lại không có mắt, dám bắt nạt Anh nhi nhà ta như vậy?
Hạ Hầu Tông có chút ung dung nói, vẻ tự tin tràn ngập này làm cho Hạ Hầu Anh mỉm cười, ngừng khóc.
- Huynh, chính là tự miệng huynh nói đó nha. Tiểu tử đắc tội này là người Yến gia.
- Yến gia.
Hạ Hầu Tông khẽ giật mình, lập tức có chút khinh thường nói:
- Chỉ là Yến gia, châu chấu không nhảy nhót thêm được vài ngày. Là ai? Yến Chân Hòe sao?
Trong mắt Hạ Hầu Tông, người trẻ tuổi Yến Gia có chút bổn sự cũng chỉ có Yến Chân Hòe. Những người khác hắn căn bản không đặt vào trong mắt.
- Không phải, là tiểu tử họ khác, hơn nữa là người mới tới Vĩnh Hằng thần quốc trong lúc huynh bế quan. Trước đó là một tán tu vô danh, nhưng mà hiện tại hắn đã gia nhập Vĩnh Hằng thánh địa?
- Gia nhập Vĩnh Hằng thánh địa?
Hạ Hầu Tông cười nhạt một tiếng, mặt không đổi sắc:
- Thiên tài Vĩnh Hằng thánh địa cũng không phải ta chưa từng đánh qua.
Hạ Hầu Tông làm việc từ trước tới nay khí phách vô cùng, coi trời bằng vung.
- Nói đi, hắn tên gọi là gì? Đắc tội với muội thế nào?
Thứ Hạ Hầu Anh thích nhất chính là loại khí phách này của ca ca. Nàng lập tức thêm mắm thêm muối, đem chuyện Giang Trần đắc tội với nàng thế nào nói rõ một lần. Hơn nữa rất nhiều chỗ còn khoa trương, hư cấu một phen.
Hạ Hầu Anh là một người có tính cách tiểu thư, lúc trước Giang Trần có biểu hiện kinh diễm trong yến hội sinh nhật của nàng, khiến cho nàng chú ý đối phương
Tâm tư thiếu nữ có đôi khi kỳ diệu như vậy. Khi cơ hồ tất cả nam nhân lấy lòng bên người nàng, nịnh nọt nàng, chưa hẳn nàng đã có bao nhiêu vui vẻ, sung sướng cỡ nào.
Bởi vì nàng đã quen được theo đuổi như vậy.