Độc Tôn Tam Giới
Chương 290 : Áp trục chi bảo mang đến oanh động
Ngày đăng: 06:56 19/04/20
- Ta không có vấn đề gì muốn hỏi, nếu như ngươi muốn hỏi, hai lần cơ hội đều cho ngươi.
Giang Trần hoàn toàn chính xác không có gì muốn hỏi, đồ vật trên lý luận, kiếp trước Giang Trần có rất nhiều. Dù lão gia tử là Bất Hủ Phong Bi của Thiên Quế Vương Quốc, nhưng mà muốn nói chỉ điểm Giang Trần hắn, cái kia không thể nghi ngờ là chê cười.
- Cái gì?
Lăng Thiên Lý cũng có chút hoài nghi mình có nghe lầm hay không.
- Giang huynh đệ, ngươi...
Điền Thiệu cũng có chút choáng váng.
Giang Trần khoát tay chặn lại:
- Ta nói, là huynh đệ, thì đừng khách khí như vậy. Như vậy, vì công bình để đạt được mục đích, các ngươi một người một vấn đề a.
Căn cứ quy tắc hiến vật quý, đạt được quán quân, có thể có hai lần cơ hội thỉnh giáo. Phân phối cho Điền Thiệu cùng Lăng Thiên Lý, là vừa vặn.
- Giang huynh đệ, ngươi thật sự không có gì thỉnh giáo hay sao? Lão gia tử là Hộ Quốc Linh Vương, một thân tu vi, có thể nói là đứng ở đỉnh phong Tiên cảnh. Nếu như ngươi đạt được vài câu chỉ điểm...
- Không cần, ta có con đường của mình.
Giang Trần thản nhiên nói.
Điền Thiệu còn muốn nói điều gì, trên đài Đan Phi lại mặt mang mỉm cười nói:
Đáng thương Diệp Dung vương tử, một sự kiện ngoài ý muốn, lại làm cho hắn ở trong mắt mọi người để lại ấn tượng thâm bất khả trắc, để cho tất cả mọi người cảm thấy hắn là cố ý hướng dẫn Đại vương tử, cố ý dùng loại phương thức này đánh mặt Đại vương tử.
Bất quá, Diệp Dung hiển nhiên sẽ không để ý những thứ này, mọi người càng nghĩ như vậy, hắn càng cao hứng. Càng để cho người đối với hắn bảo trì cảm giác kính sợ, địa vị vương tử của hắn, mới có thể càng đề cao.
Đại vương tử Diệp Đại, tuy miệng đầy đắng chát, nhưng trong nội tâm cũng âm thầm nghiêm nghị, hắn cũng cảm thấy đây là Diệp Dung cố ý thiết kế bẫy rập, để hắn từng bước té xuống.
- Tên súc sinh Diệp Dung này, quả nhiên ẩn chứa dã tâm. Xem ra, ta không thể ngồi yên không lý đến. Vẫn cho rằng lão Nhị mới là cái họa tâm phúc lớn nhất của ta. Hôm nay xem ra, Diệp Dung cũng không thể phớt lờ.
Một khi Diệp Đại cảm nhận được uy hiếp đến từ Diệp Dung, bước tiếp theo trong kế hoạch, sẽ tăng lớn chèn ép.
Lão gia tử có hứng thú, mới nói vài câu như vậy. Về phần những người phía dưới có thể lĩnh ngộ hay không, hắn sẽ không để ý nhiều.
Đan Phi nhẹ nhàng cười cười:
- Hiện tại trong nội tâm mọi người, chắc có lẽ không có cái gì nghi ngờ a? Lão gia tử sống bao nhiêu năm, đã xem nhạt hết thảy. Đồ vật có thể ở trong lòng hắn lưu lại trí nhớ, chắc hẳn mọi người cũng sẽ không lại hoài nghi cái gì. Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu này, thành áp trục chi bảo, danh chứng với thực.
Bàn tay mềm mại không xương, ở trên mặt nhẹ nhàng lướt qua, đem đám tóc đen phiêu ở bên khóe mắt lướt đến sau tai, Đan Phi cười nói:
- Được rồi, hiện tại, mời bảo vật chi chủ đứng hàng tam giáp, tiến lên thỉnh giáo lão gia tử. Thứ ba cùng thứ hai, tất cả có một cơ hội. Chủ nhân áp trục chi bảo, có hai cơ hội.
- Diệp Đại, ngươi tới trước đi.
Lúc này Diệp Đại đã cố gắng điều chỉnh tốt cảm xúc. Tuy được thứ ba phi thường uể oải, nhưng hắn cũng không dám có cái gì bất mãn.