Độc Tôn Tam Giới

Chương 2957 : Run rẩy a, Nộ Giao tinh hồn! (2)

Ngày đăng: 07:41 19/04/20


Loại lôi đài tỷ thí này, không có chút thiếp thân pháp bảo, xác thực là chịu thiệt.



Nộ Giao tinh hồn điên cuồng kia, ở trong hư không không ngừng tố hình, bốc lên, rít gào, cũng không ngừng tăng cao, không ngừng khuếch tán ra.



Trong lúc nhất thời, gió nổi mây phun, Thiên Địa biến sắc.



Mà lúc này đây, Thẩm Phiên kia ngược lại trấn định rồi. Nộ Giao Chi Tiên trong tay hắn, ngược lại không hề vung vẩy, miệng nói lẩm bẩm:



- Không gì làm không được Nộ Giao tinh hồn, đến thế giới cuối cùng, thôn phệ linh hồn tội ác kia a! Đi, đi, đi!



Lúc Thẩm Phiên nói lẩm bẩm, bên kia lôi đài, thân ảnh của Giang Trần bỗng nhiên nhàn nhã xuất hiện. Giang Trần khoanh chân mà ngồi, ngồi ở trên biên giới lôi đài, thần thái khoan thai.



- Thẩm Phiên, vừa rồi ta cũng ngủ gật rồi, ngươi chỉ có chút bổn sự ấy sao? Giống như, cũng chỉ có thể ru ngủ ta a.



Ngữ khí của Giang Trần mang theo vài phần trào phúng.



Thẩm Phiên đột nhiên biến sắc, dù hắn biết rõ đối thủ là cố ý chọc giận mình, nhưng mà nghe ngôn ngữ châm chọc kia, Thẩm Phiên vẫn có loại cảm giác thổ huyết.



- Tiểu tử, sắp chết đến nơi, còn chưa giác ngộ.



Ngữ khí của Thẩm Phiên vô cùng âm trầm, Nộ Giao tinh hồn kia, cũng ở thời khắc này, ngưng tụ đến trạng thái cực hạn, Nộ Giao kim sắc, dài khoảng chừng hơn mười trượng, xoay quanh hư không, khí thế rộng rãi, đằng đằng sát khí, tràn đầy khí tức khát máu của Nộ Giao nhất tộc.



Giang Trần ngẩng đầu nhìn lên trời, thần sắc khoan thai:



- Một đầu Nộ Giao nho nhỏ, còn chỉ là hồn phách, không có thân thể. Thẩm Phiên, cái này là đòn sát thủ của ngươi sao?



Ngữ khí của Giang Trần khinh thường, không chút nào che dấu.



Thẩm Phiên cả giận nói:



- Tiểu tử, nói mạnh miệng Thẩm mỗ đã nghe đủ rồi. Nộ Giao tinh hồn, sẽ cắn nuốt sạch hết thảy, kể cả nhục thể của ngươi, máu tươi của ngươi, thần hồn của ngươi! Tánh mạng của ngươi, sẽ trở thành lương thực cho Nộ Giao Chi Tiên!



- Vậy sao?
- Thánh Địa khống chế Vĩnh Hằng Thần Quốc nhiều năm như vậy, đích thật là có đạo lý.



- Nộ Giao tinh hồn cũng không có hiệu quả, xem ra, chỉ sợ Thẩm Phiên cũng trở mình không ra bịp bợm gì rồi.



Hạ Hầu Tông sớm đã xong chiến đấu, thần thái lại lạnh nhạt, nhìn hết thảy biến hóa trên lôi đài, mặt không biểu tình.



- Ca, xem ra Thiệu Uyên này là che giấu thực lực a.



Ngữ khí của Hạ Hầu Anh có chút phức tạp.



- Hừ, ta ngược lại hi vọng hắn còn có thể che dấu thêm nữa. Bằng không thì sẽ để cho ta thất vọng rồi.



Hạ Hầu Tông một bộ lão tử đệ nhất thiên hạ nói.



- Ca là đệ nhất thiên hạ, Thiệu Uyên này, hắn cũng chỉ có chút tiểu thông minh. Ca, ngươi nhất định phải hung hăng đánh bại hắn, đả kích hắn, để cho hắn không xuống lôi đài được!



- Ngươi cứ chờ xem kịch vui a.



Hạ Hầu Tông đạm mạc nói.



Bên hoàng thất, Hoàng đế bệ hạ cũng hơi nhíu mày, hiển nhiên, một màn phát sinh trước mắt, cũng không ở trong dự đoán của hắn.



- Bệ hạ, không thể tưởng được, Thiệu Uyên kia, dĩ nhiên là Chân Long huyết mạch? Nộ Giao tinh hồn gặp phải Chân Long huyết mạch, trời sinh liền yếu ba phần rồi.



Hoàng đế bệ hạ than nhẹ một tiếng:



- Thiệu Uyên này, xem ra chúng ta là thực đánh giá thấp hắn rồi.



- Vậy hãy để cho hắn ở vòng tiếp theo đụng Hạ Hầu Tông đi.



Đại nội tổng quản kia đè nặng yết hầu nói.