Độc Tôn Tam Giới
Chương 2965 : Ai càng mạnh hơn nữa? (2)
Ngày đăng: 07:41 19/04/20
Cách tám tám sáu tư, chín chín tám mươi mốt cực cảnh cùng truyền thuyết chi cảnh, cũng chỉ chênh lệch một hai bước.
Vô số kiếm quang, như ngôi sao trên bầu trời hình thành tinh bạo, như mưa sao chổi điên cuồng rơi xuống.
Trảm, trảm, trảm!
Từng đạo kiếm quang, không chút khách khí, trảm ở trên Địa Ngục Ma Quỳ.
Hình thái của bản thân Địa Ngục Ma Quỳ rất mạnh, sự dẻo dai rất đủ, binh khí bình thường, tuyệt đối không cách nào dao động Địa Ngục Ma Quỳ mảy may.
Thế nhưng mà, Vân Tiêu Kim Đấu trận này, lại có lực công kích cường đại không gì sánh kịp. Từng đạo kiếm quang giống như sao băng, chen chúc mà xuống, tựa như loạn quyền đánh chết sư phụ già vậy.
Từng cây Địa Ngục Ma Quỳ, không chịu nổi Vân Tiêu Kim Đấu trận tới tới lui lui điên cuồng trảm phá.
Trong lúc nhất thời, tuyệt đại đa số Địa Ngục Ma Quỳ, đều bị Vân Tiêu Kim Đấu trận chém thành mấy đoạn.
Một khi khí thế bị trảm, khí diễm hung hăng càn quấy của Địa Ngục Ma Quỳ, tựa như khí cầu bị phá, hoàn toàn mất hết thanh thế.
Giang Trần một chiêu đắc thủ, căn bản không ngừng nghỉ.
Thủ quyết cũng đi theo dẫn động, miệng hô:
- Băng Hỏa Yêu Liên, quấn quanh!
Hình thái của Băng Hỏa Yêu Liên lại biến đổi lần nữa, như một dây thừng vừa thô vừa to, mang tất cả mà đi, hướng Hạ Hầu Tông điên cuồng cuốn giết qua.
Sự dẻo dai của Băng Hỏa Yêu Liên, còn hơn xa Địa Ngục Ma Quỳ. Địa Ngục Ma Quỳ cũng có năng lực tái sinh, nhưng mà năng lực tái sinh lại phi thường chậm chạp.
Mà Băng Hỏa Yêu Liên, năng lực tái sinh cơ hồ là ở hô hấp tầm đó.
Trọng yếu nhất là, Địa Ngục Ma Quỳ của Hạ Hầu Tông, bị Vân Tiêu Kim Đấu trận chém giết, cả gốc cơ hồ bị phá hủy, muốn tái sinh, cũng không có hi vọng rồi.
Tuy Hạ Hầu Tông còn không có bị đánh ngã, nhưng mà, thần thoại vô địch của Hạ Hầu Tông, không phải từng bước một tan vỡ sao?
Có lẽ, kết cục của Địa Ngục Ma Quỳ, là kết cục của Hạ Hầu Tông!
Giờ phút này, con mắt của Đại Thánh Chủ cũng sáng rạng rỡ, lộ ra cực kỳ đặc sắc. Không thể không nói, loại tiền bối cao nhân như Đại Thánh Chủ, giờ phút này cũng có chút không bình tĩnh rồi.
Lần thiên tài luận kiếm này, đãi ngộ của Vĩnh Hằng Thánh Địa, không phải mù lòa đều nhìn thấy được.
Tuy Đại Thánh Chủ không nói gì, nhưng trong nội tâm không có khả năng không giận. Chỉ là, đại cục trước mắt, có một số việc, trong lúc nhất thời không tiện phát tác.
Thế nhưng mà, Thiệu Uyên kia, có thể ở trên lôi đài, cùng Hạ Hầu Tông đấu thành loại trình độ này, đối với Đại Thánh Chủ mà nói, là tuyệt đối không nghĩ tới.
Loại kinh hỉ ngoài ý muốn này, càng làm cho Đại Thánh Chủ phấn chấn.
Đại Thánh Chủ chứng kiến, không đơn thuần là ngang tay, nàng thậm chí thấy được một loại khả năng, một loại khả năng mà trước đây mọi người tưởng tượng không đến.
- Chẳng lẽ, Thiệu Uyên này, thật sự là kỳ tích mà Thượng Thiên ban cho Thánh Địa?
Trong nội tâm Đại Thánh Chủ nghĩ đến, trong lúc nhất thời, đối với chiến đấu này, cũng sinh ra càng nhiều chờ mong nữa.
Trước kia, nàng vẫn lo lắng cho Thiệu Uyên, lo lắng hắn ở dưới Hạ Hầu Tông cường thế, ba đến hai lần liền bại trận, thậm chí bị Hạ Hầu Tông phế bỏ tu vi, thậm chí vẫn lạc...
Tất cả các loại khả năng, Đại Thánh Chủ đều cân nhắc qua.
Chỉ là, nàng lại hoàn toàn không thể tưởng được, vậy mà Thiệu Uyên có thể cho nàng kinh hỉ lớn như vậy.
- Có lẽ, ta chờ mong với Thiệu Uyên, không nên chỉ là sống bao lâu? Mà là đả bại thần thoại bất bại của Hạ Hầu Tông?
Trong nội tâm Đại Thánh Chủ, hiện lên một ý nghĩ như vậy.