Độc Tôn Tam Giới

Chương 2999 : Thế cục xoay ngược (1)

Ngày đăng: 07:42 19/04/20


Ngữ khí của La bang chủ âm trầm, lại không có thấy Bạch Mi lão giả đang rất kiêng kị.



Lúc này, thần thái của Giang Trần cũng dễ dàng hơn.



Chu Tước Thần Cầm đã sớm Niết Bàn, trải qua nhiều năm tẩy lễ như vậy, khẳng định đã khôi phục đỉnh phong năm đó rồi!



Tốc độ của Chu Tước Thần Cầm cực kì khủng bố, nháy mắt tầm đó, đã tới gần hiện trường.



Sáu người kia cau mày, nhìn xem thương khung.



Mảnh vân không kia, phảng phất đột nhiên bị điểm đốt, hư không mây cuốn mây bay, một cái biển lửa, phảng phất muốn đốt cháy cả thiên địa.



- Đó là cái gì?



Một tu sĩ của Tiểu Thang đảo, nghẹn ngào kêu lên.



Sắc mặt của Bạch Mi lão giả ngưng trọng:



- Mọi người coi chừng, lai giả bất thiện.



Hung nhân như La bang chủ, cũng bị Thiên Địa dị tượng trước mắt dọa sợ, trong lúc nhất thời, thô bạo chi khí trong mắt, đã bị sợ hãi thay thế.



Biển lửa vô tận kia không ngừng đẩy mạnh, trong chốc lát, đã đến trước mắt mọi người.



Trong biển lửa, đột nhiên chui ra một con Thánh Linh, hai cánh mở ra, che khuất bầu trời, như một đóa hoa sen nở rộ trong lửa, cao quý mà bắt mắt.



Chu Tước Thần Cầm, rốt cục giết đến!



Chu Tước Thần Cầm ngửa mặt lên trời gáy to, chỉ một thoáng Thiên Địa biến sắc, tứ phương vân động, vô số sóng biển bài sơn đảo hải.



Vừa kêu Thiên Địa kinh!



Uy thế bực này, làm cho Giang Trần thấy vui mừng quá đỗi.



Quả nhiên, Chu Tước Thần Cầm đã khôi phục trạng thái đỉnh phong lúc Thượng Cổ, nhìn về phía trên, thậm chí có chỗ đột phá, hoàn toàn không còn là trạng thái hấp hối như lúc trước.



- Chu Tước tiền bối, chúc mừng a! Xem ra, ở Thi Tì Địa Ngục Đảo nhiều năm như vậy, tu vi của ngươi có chỗ tinh tiến, thật đáng mừng a.



Ngữ khí của Giang Trần cũng tràn đầy vui mừng, tự đáy lòng vì Chu Tước Thần Cầm cảm thấy kiêu ngạo.
Ngữ khí của Bạch Mi lão giả dồn dập.



Lúc này, Giang Trần đã rơi vào bên người Chu Tước Thần Cầm.



Chu Tước Thần Cầm gom đầu tới, cùng Giang Trần đụng đụng, hiển nhiên, tách ra lâu như vậy, bọn hắn cũng có chút tưởng niệm.



- Trần thiếu, những thứ này, là chuyện gì xảy ra?



- Một đám gia hỏa âm hồn bất tán, lấy nhiều thủ thắng mà thôi.



Ngữ khí của Giang Trần oán hận.



- Chu Tước tiền bối, lần này nhờ ngươi ra tay, nhìn ngươi đại triển thần uy rồi.



Giang Trần cố ý dùng ngôn ngữ Nhân loại nói:



- Đám người kia, việc ác bất tận, một cái đều không cần lưu, tiễn đưa bọn hắn lên đường đi.



Chu Tước Thần Cầm nhếch miệng cười cười:



- Chỉ giết bọn hắn, rất đáng tiếc a. Chúng đều là Thiên Vị Cao giai, thôn phệ đi, chính là vật đại bổ.



Chu Tước Thần Cầm nói lại là Thượng Cổ thú ngữ, những người kia nghe không hiểu.



Nhưng nhìn đến biểu lộ quỷ dị của Chu Tước Thần Cầm, trong nội tâm bọn hắn không nhịn được cảm thấy run rẩy, cả đám sởn hết cả gai ốc.



- Bằng hữu, xin nghe lão phu một lời.



Bạch Mi lão giả kia cũng là thế hệ co được dãn được.



- Trong này, nhất định có hiểu lầm gì, xin...



- Hiểu lầm? Các ngươi truy sát ta mấy chục vạn dặm, thực có hiểu lầm, trên đường đi các ngươi không phân rõ ràng sao? Vừa rồi toàn lực truy sát ta, tại sao không nói hiểu lầm? Vừa rồi thiếu chút nữa muốn tính mạng của ta, sao không nói hiểu lầm?



Ngữ khí của Bạch Mi lão giả kia cứng đờ, lộ ra nụ cười khổ:



- Bằng hữu, chúng ta là bị họ La này đầu độc, Ngân Kiếm Bang hắn gây họa, Tiểu Thang đảo chúng ta không có lý do vì hắn chịu tiếng xấu thay cho người khác. Các hạ yên tâm, chuyện này, chúng ta nhất định sẽ theo lẽ công bằng xử lý. Đúng rồi, họ La này, cũng giao cho các hạ xử trí. Chúng ta quay đầu lại liền tiêu diệt Ngân Kiếm Bang, để cho khỏa u ác tính này, biến mất khỏi Tiểu Thang đảo!