Độc Tôn Tam Giới
Chương 3049 : Gõ mạnh
Ngày đăng: 07:43 19/04/20
Đương nhiên, dùng thân phận của hắn hôm nay, ở trước mặt Yến gia, tư thái là nhất định phải bày cực cao. Có thể cao bao nhiêu thì cao bấy nhiêu.
Yến gia tộc trưởng tự nhiên là phải đích thân mang theo mười mấy cao tầng của Yến gia, đứng ở ngoài cửa trang viên, bằng quy cách cao nhất, nghênh đón Giang Trần đến.
Bên Giang Trần, cũng mang theo rất nhiều thủ hạ ở Vĩnh Hằng Thánh Địa, thanh thế to lớn, rất có cảm giác áo gấm về nhà.
Bất quá, Giang Trần không có hưởng thụ loại cảm giác này. Hắn đến Yến gia, mục tiêu không phải như vậy.
- Thiệu Uyên công tử đại giá quang lâm, Yến gia ta bồng tất sinh huy.
- Cung nghênh Thiệu Uyên công tử.
Bên Yến gia, cả đám tư thái thành kính, trên mặt tràn ngập sợ hãi cùng bất an.
Tại Yến gia, hiện nay thực lực cường đại hơn Giang Trần, vẫn là có không ít người. Thế nhưng mà, kể cả Yến gia tộc trưởng trong tất cả cao thủ, ở trước mặt Giang Trần, giờ phút này lại như con cừu nhỏ, rất dịu dàng ngoan ngoãn.
Ngay cả lông mi cũng không dám nháy thoáng một phát, sợ bị Giang Trần hiểu lầm, hoặc là bị Giang Trần coi là không hữu hảo.
- Cái gì Thiệu Uyên công tử? Đại danh của công tử nhà ta gọi Giang Trần, Thiệu Uyên chẳng qua là một tên giả hắn dùng mà thôi!
Sớm có thủ hạ của Vĩnh Hằng Thánh Địa, lớn tiếng quát.
Hiển nhiên, bọn hắn đi theo Giang Trần, cũng có quang vinh a.
Giang Trần ở trận chiến ấy biểu hiện kinh người, đã thành thần tượng trong lòng rất nhiều người trẻ tuổi của Vĩnh Hằng Thánh Địa, dưới loại tình huống này, bọn hắn có thể đi theo Giang Trần, tự nhiên là cảm thấy rất vinh hạnh.
Tất cả mọi người Yến gia, đầu đều ông ông ông phát nổ.
Giang Trần!
Quả nhiên là Giang Trần.
Nhất là Hi lão kia, lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng, có một loại cảm giác muốn ngất.
Chỉ là những ngày này, Hoàng Nhi không có tin tức, trong lòng của hắn khó tránh khỏi lo lắng.
Đột nhiên, những tộc lão này toát ra, nhiệt tình với hắn như vậy, hắn tự nhiên không thích ứng.
- Thuấn lão, nhiều năm không thấy, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?
Giờ phút này, Giang Trần cũng lộ ra tướng mạo sẵn có.
Đồng tử của Thuấn lão co rụt lại:
- Giang Trần!
Thuấn lão tự nhiên biết rõ Giang Trần là Thiệu Uyên, chuyện này, trước kia Hoàng Nhi đã đề cập tới.
- Hảo tiểu tử, hảo tiểu tử, ngươi rốt cuộc đã tới!
Trên mặt Thuấn lão, rốt cục lộ ra dáng tươi cười vui sướng.
- Thuấn lão, những năm này, vất vả ngươi rồi.
Giang Trần biết, Thuấn lão vì Hoàng Nhi, đã hy sinh rất nhiều.
Thuấn lão khoát tay áo:
- Chỉ cần Hoàng Nhi không có việc gì, ta ăn chút khổ, được coi là cái gì? Đúng rồi, Hoàng Nhi đâu? Sao nàng không tới?
- Trước mắt nàng đang ở một địa phương an toàn, trước khi phản loạn mở ra, ta đã đưa nàng đi.
- Tốt, tốt! Dễ được bảo vật vô giá, khó được hữu tình lang. Giang Trần, Hoàng Nhi gặp được ngươi, là phúc khí kiếp trước nàng tu luyện. Hai người các ngươi, nhất định là một đôi do trời đất tạo nên!
Tâm tình Thuấn lão, thoáng cái trở nên rất tốt.